Chương 112 - Muốn gặp người

345 34 1
                                    

Thái Anh ở lại Thành Đô vài ngày, thoải mái dễ chịu đến không muốn rời đi.

Nàng không vội vàng chút nào, từ từ thưởng thức từ từ đi dạo, chụp ảnh. Cũng không muốn cưỡi ngựa xem hoa. Phần lớn những bức hình chụp được nàng đều đăng lên vòng bạn bè.

Sau khi liên tục đăng hình như vậy, nàng bị người nhà block.

Chỉ có một người không block nàng.

Lệ Sa sẽ ấn like cho nàng, theo thường lệ cũng không có bình luận.

Thái Anh cũng từ những bài đăng của Lệ Sa tinh ý nắm được tình hình gần đây của cô bé.

Sắp nghỉ lễ Giáng sinh rồi? Không biết Lệ Sa có trở về không, ở trong vòng bạn bè kia, Thái Anh không thể nắm bắt được bất kỳ dấu vết gì cả.

Kỳ thật nàng cũng có thể thăm dò người kia một chút.

Nghĩ đến đây đôi má Thái Anh liền hơi nóng.

Quá rõ ràng rồi, nếu nói câu "Thỏ cũng đáng yêu" kia là lời nói đùa giữa người thân bạn bè, bạn thân, nàng cũng không tin. Sau khi nàng làm việc đó xong, âm thầm cảm thấy xấu hổ không thôi.

Hơn nữa Thái Anh phát hiện ra cách làm kia cũng không phải tuyệt đối kín đáo, bởi vì rất dễ bị nhìn ra.

Giống như nàng cũng biết Lệ Sa cũng làm tương tự với mình, tấm hình kia chỉ có nàng hiểu được.

Câu nói của nàng, Lệ Sa không có nhấn like không có bình luận.

Tấm hình kia của Lệ Sa, nàng cũng không có nhấn like không có bình luận.

Trái tim Thái Anh lên lên xuống xuống, ngay cả chính mình cũng không biết phải làm thế nào. Thật không nghĩ đến, Lệ Sa còn đem theo món đồ chơi đó, người kia đã trân quý nhiều năm như vậy, nàng gần như đã muốn nhớ không rõ rồi.

Trong nội tâm Thái Anh lan ra một sự chua xót thương tiếc thật dày.

Từ nhỏ Lệ Sa đã luyến vật, đại khái là do khi còn nhỏ đã mất đi quá nhiều, lại không tham lam, chỉ cần có được một chút liền thỏa mãn.

Có thể được cô yêu thương, là chuyện hạnh phúc biết bao nhiêu.

Bỏ qua giới tính và tuổi tác, bỏ qua quan hệ của cả hai, Lệ Sa là một đối tượng yêu đương rất tốt, cô trẻ tuổi, xinh đẹp, thuần khiết, có tài hoa, thủy chung, dịu dàng.

Chỉ là nếu như người kia không có lớn lên ở bên cạnh nàng, cả hai cũng sẽ không có quan hệ gì, nàng cũng sẽ không quen biết với Lệ Sa...

Ý nghĩ này vừa hiện lên, trái tim Thái Anh liền đau đớn, thật giống như nàng đã đánh mất khoảng thời gian nàng và Lệ Sa cùng nhau trải qua.

Mấy ngày nay, nàng liên tục xoắn xuýt, khổ tâm đến mức không có từ ngữ nào diễn tả nổi. Một người là Sa Sa bé nhỏ mà nàng che chở, một người là Lệ Sa đáng yêu làm nàng động tâm.

Có đôi khi, trong giấc mơ, người thiếu nữ nàng đang ôm lấy liền biến thành một bé gái nho nhỏ, làm cho nàng bừng tỉnh, khiển trách chính mình, lại nhịn không được lưu luyến cảm giác được ôm lấy người kia.

[BHTT | LICHAENG COVER] ĐÀO LÝ BẤT NGÔNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ