Đúng là người trẻ tuổi...
Từ phòng khách lầu hai, Phác Bảo Đông nhìn hai người đang ôm nhau dưới sân nhỏ, cảm khái.
Tiêu Vũ Đồng đến gần liếc mắt nhìn một cái: "Không sao chứ?"
Phác Bảo Đông gật gật đầu: "Sẽ không có chuyện gì..." Anh nói tiếp: "Không nghĩ tới Bảo Kiếm là người có đối tượng sớm nhất trong ba người bọn họ, anh còn tưởng rằng em ấy sẽ cô độc sống hết quãng đời còn lại."
Tiêu Vũ Đồng cười cười: "Được rồi, anh đi tắm rửa cho Tuấn Tuấn, em đi xem hai đứa nhỏ kia có phải lại chơi máy tính rồi hay không."
"Thời tiết lạnh như vậy, không cần tắm rửa đâu, tuyết cũng rơi rồi." Phác Bảo Đông sờ sờ cái mũi.
Tiêu Vũ Đồng liếc anh một cái: "Hôm qua đã không tắm rồi, là muốn có mùi sao? Anh cũng vậy, cùng con trai tắm rửa đi, thật sự là, lớn nhỏ đều để em phải bận tâm, có một đứa con gái thì tốt rồi..."
"Aiss, anh đi liền đi liền." Giống như là sợ vợ mình lải nhải, Phác Bảo Đông vội vàng đi ra ngoài, vừa đi vừa gọi con trai.
Tiêu Vũ Đồng nhìn theo bóng lưng của anh ấy, âm thầm cười cười.
Đại Bàn đi tới: "Mẹ? Mẹ tìm ra đôi Adidas của con chưa?"
Tiểu Bàn cười hì hì hỏi: "Mẹ? Vớ của con tìm được chưa."
Tiêu Vũ Đồng phát hoả: "Không biết không biết, tự mình tìm đi! Lão già này cũng bởi vì mấy người nên mới biến thành thiếu phụ có chồng luống tuổi!"
"Mẹ, mẹ không có già, rất đẹp! Chính là hình như mãn kinh..."
"Đến thời kỳ mãn kinh rồi!"
"Tiểu tử thúi!"
"Thúi cũng là do mẹ sinh ra nha!"
Bên ngoài ồn ào, Phác Bảo Đông ở trong phòng tắm nghĩ ngơi thoải mái mà ngâm nước nóng, Tuấn Tuấn ngồi ở trên đùi ba ba chơi con vịt vàng.
"Phù..." Phác Bảo Đông vừa xoa bọt xà bông trên đầu Tuấn Tuấn vừa nói: "Những lúc này, tuyệt đối không cần đi ra ngoài, không cần ý kiến ý cò, đây là sân nhà của mẹ con... Hiểu không?"
Tuấn Tuấn tò mò mở cái miệng nhỏ nhắn ra, bi ba bi bô nói: "Mẹ...a..."
"Suỵt!" Phác Bảo Đông làm thành hình dáng suỵt với đứa bé, nén cười.
Phác Bảo Nam vừa lái xe vừa tranh thủ nhìn thoáng qua điện thoại, tin nhắn đã gửi trên WeChat còn chưa có hồi âm.
Anh bất giác cười cười. Sờ lên ly giấy, vẫn còn nóng.
Vào đêm đông như vậy, uống một ly nước nóng hẳn là sẽ rất dễ chịu đi? Có thể cô ấy sẽ cười với anh, gương mặt nghiêm túc kia khi cười lên sẽ trông như thế nào ta?
Phác Bảo Nam rất chờ mong.
"Dì nhỏ, tuyết rơi rồi..." Lệ Sa chỉ chỉ bông tuyết bay phất phới ngoài cửa sổ xe. Cô vươn tay ra đón lấy một bông tuyết, một hai giây sau chất lỏng lành lạnh từ lòng bàn tay cô thấm vào cơ thể.
Lệ Sa nâng lên khuôn mặt tươi cười, cô thò đầu ra ngoài nhìn lên, dưới màn trời màu xanh đậm, từng bông tuyết nho nhỏ yên tĩnh mà bay xuống, bao trùm lấy cả thành phố.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT | LICHAENG COVER] ĐÀO LÝ BẤT NGÔN
FanfictionNhân vật chính: Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa Thể loại: Hiện đại, 1x1, chậm nhiệt, HE, nuôi vợ từ bé... Số chương: 147 chương + PN Tác phẩm: Đào lý bất ngôn Tác giả: Nhất Trảng Dạ Đăng [...] CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ