Chương 35 - Kim Trân Ni

353 31 0
                                    

Dù không mong muốn, kỳ nghỉ hè cũng nhanh chóng trôi qua. Mặt trời chói chang, xe đạp, đồ uống lạnh, món tráng miệng, phim điện ảnh, mưa to. Mùa hè trong trí nhớ của Lệ Sa đều là những thứ này. Nhưng mà học kỳ mới có thể gặp lại bạn học Kim Trân Ni rồi, cũng rất đáng chờ mong.

Kim Trân Ni là người bạn đầu tiên của Lệ Sa.

Cuộc sống của học sinh trung học cũng không có thú vị như Lệ Sa tưởng tượng. Bài học ở lớp 7 trong mắt cô cũng cực kỳ đơn giản. Ở năm học này, kỳ thi giữa kỳ và cuối kỳ cũng không có nhiều khác biệt, chưa bao giờ vượt quá chương trình học, chủ yếu chỉ nằm trong kiến thức cơ bản.

Chiều cao của cô cũng không coi là nổi trội, bởi vì nhảy lớp, tuy rằng 1m5 ở độ tuổi này không tính là thấp. Chỉ là trong đám bạn học người cao hơn cô rất nhiều.

Ở trường học Lệ Sa vẫn luôn không có biết kết bạn, lúc học ở nhà trẻ, tiểu học cô cảm thấy những bạn học cùng lớp với mình đều rất ngây thơ.

Bây giờ đến sơ trung, bạn học đều lớn hơn cô, không còn ngây thơ như vậy, nhưng mà giống như luôn có một tầng ngăn cách.

Các nữ sinh trung học luôn thích tụ cùng một chỗ líu ríu, quần áo nào nhìn đẹp mắt, hôm nay ai đánh phấn nền loại nào, nam sinh nào nhìn đẹp trai. Từng nhóm nhỏ từng nhóm nhỏ như tràm đầy màu sắc, trăm hoa đua nở. Chỉ là chưa từng có ai mời Lệ Sa gia nhập.

Trong lòng Lệ Sa cảm thấy các cô gái này thật nhàm chán.

Tiêu chuẩn thẩm mỹ quần áo của cô bởi vì chịu ảnh hưởng của Thái Anh, Lý Huệ Lợi hai người, đã cao hơn rất nhiều so với những người cùng thế hệ. Lúc các nữ sinh khác vẫn còn đang theo đuổi cái gì mà đường ren hay họa tiết, nàng đã hiểu được "less is more", "Mặc kệ trào lưu, thích hợp với bản thân mới là quan trọng nhất", chuẩn mực mà vị bác sĩ thẩm mỹ cuồng bảo dưỡng luôn có một câu nói treo ở bên môi là: "Người đẹp từ trong xương, đẹp tại thần vận, đẹp tại khí chất, đẹp tại ánh mắt. Những thứ này không phải là giải phẫu hay trang điểm đơn giản là có thể tạo nên."

Tuy rằng không có hứng thú, nhưng có khi Lệ Sa cũng sẽ hâm mộ những nhóm nữ sinh này một chút. Đặc biệt là lúc vào lớp 7, cô không thích ứng, có một đoạn thời gian "một mình". Ngoại trừ lên lớp chính là làm bài tập. Tan học, về nhà.

Học kỳ hai lớp 7, Kim Trân Ni từ ngoài tỉnh chuyển tới, được chủ nhiệm lớp sắp xếp ngồi cùng bàn với Lệ Sa. Lúc đầu Lệ Sa cho rằng nàng rất hướng nội, hai người ngồi cùng bàn hơn hai tuần lễ đều chưa hề nói chuyện với nhau.

Thẳng đến có một lần, lúc nghỉ giữa giờ Lệ Sa lén lấy điện thoại ra gửi nhắn tin cho Thái Anh. Quay đầu lại liền nhìn thấy dưới cặp kính thật dày kia phát ra một tầng ánh sáng đặc biệt nhiệt tình.

Lệ Sa:...

Không phải là muốn cáo trạng với giáo viên chứ?

Ánh mắt Kim Trân Ni dán vào chiếc điện thoại hiện ra những ngôi sao: "Có thể cho mình chơi một chút hay không?"

Lệ Sa: "..."

Trường học không cho mang điện thoại, nhưng vẫn không thể ngăn cản nổi các học sinh lén chơi điện thoại. Lúc ấy Lệ Sa cảm thấy nếu như không đưa, đoán chừng điện thoại sẽ bị ánh mắt lửa nóng của Kim Trân Ni nhìn cho bốc lửa.

[BHTT | LICHAENG COVER] ĐÀO LÝ BẤT NGÔNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ