Ăn cơm tối xong, Thái Anh và Lệ Sa ở lại Phác gia một chút, sau đó Thái Anh rất bình tĩnh mà nói phải về nhà bên kia.
Phác Bảo Đông nói thêm một câu: "Thật vất vả anh mới ở nhà một ngày, cũng không thể ở lại nói chuyện thêm một chút sao."
Thái Anh bất động thanh sắc, nói: "Không có gì để nói."
Từ khi Phác Bảo Đông được điều về nơi này đến nay, liền quan tâm đến nàng rất nhiều, bởi vì lần trước nói đến chuyện chung thân đại sự làm cho nàng phản cảm, Phác Bảo Đông cũng không tiện lại nhắc đến, em út nhà mình tuổi tác cũng không nhỏ, anh ấy không thể can thiệp nhiều hơn nữa, chẳng qua là ý tưởng độc thân cả đời này theo ý của anh ấy là nhất quyết không được, nhưng mà anh ấy cũng không thể nói thẳng ra, chỉ có thể nháy mắt với vợ của mình ở sau lưng.
Tiêu Vũ Đồng thật ra đã tiếp nhận được ánh mắt của chồng mình, chẳng qua là cô ấy quay đầu nói với Thái Anh: "Được rồi, vậy hai đứa trở về bên kia đi, trời cũng không còn sớm, lái xe cẩn thận."
Phác Bảo Đông sửng sốt một chút, không tiện nói ngược với vợ của mình, chờ sau khi Thái Anh và Lệ Sa đi ra cửa mới nói: "Em làm sao vậy? Một chút hiểu ý cũng biến mất? Lúc trước không phải anh đã nói em làm công tác tư tưởng cho Tiểu Anh, ngày mai đi gặp người mà anh giới thiệu sao?"
Tiêu Vũ Đồng nhàn hạ nói: "Không cần, anh không thấy Tiểu Anh có chút không giống bình thường sao?"
Phác Bảo Đông không hiểu: "Làm sao không giống?"
Tiêu Vũ Đồng trợn trắng mắt không còn chút máu: "Gần đây tinh thần của con bé đều không giống, con bé đang nói yêu đương rồi."
Phác Bảo Đông vốn là kinh hỉ, lại sợ mừng hụt nói: "Thật sao?"
"Thật hay không qua một thời gian nữa anh sẽ biết, anh đó, một người chủ gia đình mà suốt ngày để tâm làm bà mối thôi."
Phác Bảo Đông tức giận đến thiếu chút nữa là muốn bốc khói.
Thái Anh đưa Lệ Sa về nhà. Vừa rồi ở Phác gia, hai người không có chút thời gian ở riêng nào. Hơn nữa sau đêm qua, cả hai càng không dám có quá nhiều hành vi trao đổi ánh mắt. Thật ra là Lệ Sa không dám, sợ nhịn không được liền muốn tiến lên ôm lấy và hôn môi Thái Anh.
Nhưng mà khi về đến nhà, cô đột nhiên cũng không dám, lên lầu hai, cô cảm thấy hơi mệt một chút, liền nằm sấp trên ghế sofa, Thái Anh đi vào phòng ngủ thay quần áo.
Vừa rồi trên xe cũng không có nói chuyện với nhau bao nhiêu, chẳng qua là một ít ôn tình mờ ám kín đáo.
Lệ Sa có chút khẩn trương, cô không biết sau khi hai người thân mật thì cần phải nói cái gì, cần đàm luận một chút chuyện của tối ngày hôm qua sao?
Ý nghĩ này vừa mới ló ra, gương mặt của cô liền phát sốt, nói cái gì đây? Nói biểu hiện của cô có tốt hay không sao?
Lệ Sa che mắt, cô căn bản cũng không quá hiểu, vẫn là Thái Anh dẫn dắt cô.
Rốt cuộc nên nói cái gì đây?
Thái Anh đi ra, cô đối mặt với ánh mắt của nàng, trong khoảng thời gian ngắn giữa hai người đều có chút lúng ta lúng túng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT | LICHAENG COVER] ĐÀO LÝ BẤT NGÔN
FanfictionNhân vật chính: Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa Thể loại: Hiện đại, 1x1, chậm nhiệt, HE, nuôi vợ từ bé... Số chương: 147 chương + PN Tác phẩm: Đào lý bất ngôn Tác giả: Nhất Trảng Dạ Đăng [...] CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ