"Tôi không thể làm được. Tôi chưa sẵn sàng." Sam nói, giọng sợ sệt. Cô ấy đang đi từ đầu này sang đầu kia của căn phòng.
"Tôi biết." Tee đáp, khoanh tay và dựa vào tường. "Nhưng cậu không thể trì hoãn được nữa. Cậu nên nói điều gì đó nhưng rồi cậu đã không nói. Cậu đã chần chừ suốt thời gian nghỉ hè rồi, không thể kéo dài hơn nữa. Và cậu biết điều đó. Cậu phải nói với Mon."
"Tôi đồng ý với Tee, mặc dù tôi cũng sợ như cậu về khả năng hai người không thể ở bên nhau." Jim nói thêm. Cuối cùng, cô ấy đã nhận được một cú đá vào tay từ Kate.
"Đừng có nói thế." Kate nói với cô. "Cô ấy đã đủ căng thẳng, các cậu cho cô ấy thêm một chút thời gian đi." rồi cô quay đầu sang Sam. "Nhưng tôi cũng đồng ý với họ. Cậu không thể giữ Mon trong bóng tối lâu hơn nữa."
Sam thở dài. Cô biết những người bạn của cô đã đúng. Sau nhiều tháng nói chuyện với Tee và sau khi nói chuyện với cả Kirk, cô vẫn chưa tìm được cách tốt nhất để nói cho Mon biết chuyện gì đang xảy ra với gia đình mình. Có lúc, cô giả vờ như không nhớ mình phải làm gì. Tuy nhiên, sau khi cô ấy nói với Tee, Kate và Jim về đêm hôm trước đã gặp bố mẹ Mon, Tee đã hỏi lại một lần nữa là liệu cô ấy đã nói chuyện với bạn gái của mình chưa. Mon và Yuki ra ngoài mua một ít món tráng miệng để kết thúc bữa trưa cùng nhau cuối cùng của họ trước khi bắt đầu học kỳ thứ năm và học kỳ áp chót của họ ở trường đại học. Hoàn cảnh của cô là một chủ đề mà Sam không muốn nói đến, nhưng Tee sẽ không bỏ qua cho cô.
"Tôi hiểu rằng đó không phải là một điều dễ dàng." Tee đi tới nắm lấy tay Sam để ngăn cô ấy bước đi. "Tôi không muốn ép cậu, nhưng đó là việc cậu phải làm."
Sam nhìn xuống đất với một giọt nước mắt chực trào ra. Cô ấy rõ ràng đã biết điều đó kể từ thời điểm Mon và cô ấy bắt đầu hẹn hò, nhưng nghe đi nghe lại điều đó cũng không kém phần đau đớn. Tuy nhiên, có một điều mà cô ấy chưa từng nghĩ tới trước đây và nó không có ý nghĩa gì với cô ấy.
"Tee, tôi biết như vậy với Mon là không công bằng. Nhưng có một lý do nào đó mà tôi không biết là lý do tại sao cậu cứ muốn tôi nói với Mon?" cô ngước mắt nhìn thẳng vào mắt Tee. Cô ấy cố mở miệng, nhưng Sam đã ngăn cô ấy nói bất cứ điều gì. "Vui lòng đừng nói dối tôi, bạn của tôi."
"Tôi không định làm thế." cô nói rồi thở dài. "Tôi thực sự muốn cậu nói với cô ấy vì im lặng là không đúng và không công bằng cho cô ấy. Nhưng có lẽ tôi đã giấu cậu một chút vì Yuki đã biết tất cả mọi thứ." Sam trố mắt, nhưng để Tee tự giải thích. "Nó tuột khỏi miệng tôi. Tôi không muốn, nhưng tôi đã đề cập với Yuki rằng Kirk là vị hôn thê của cậu như chúng ta thường nói, và Yuki hỏi tại sao tôi lại nói như vậy. Tôi phải nói sự thật với cô ấy vì tôi không thể nói dối cô ấy. Tôi đã nói với cô ấy rằng thật không dễ để cậu nói những điều như vậy với Mon và cô ấy hiểu. Cô ấy hứa sẽ không nói gì, nhưng yêu cầu tôi thúc giục cậu nói với Mon. Tôi xin lỗi vì đã nói với cô ấy, Sam." cô gái tóc nâu gật đầu, thấu hiểu.
"Không sao đâu." Sam cười nhẹ với cô. "Ý tôi là, tôi không thích việc cô ấy biết điều đó, nhưng cuối cùng cô ấy cũng sẽ phát hiện ra. Ít nhất, cô ấy đã không nói với Mon, bởi vì tôi sẽ không tha thứ cho bản thân mình nếu cô ấy phát hiện ra từ một người khác chứ không phải tôi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ FREENBECK] GAP THE SERIES 3 - TRỞ LẠI
RomanceỞ một vũ trụ khác, chúng ta có Sam và Mon quen biết và yêu thương nhau từ khi học Đại Học và câu chuyện của Sam và Mon sẽ ra sao nếu Bà của Sam vẫn kiên quyết muốn Sam và Krik kết hôn.... Mình vô tình đọc được nó từ tác giả "97crazyfangirl" nhưng lạ...