"Mẹ ơi, cả đời con chưa bao giờ thấy mẹ đẹp thế này." Song nói, nhìn mẹ qua gương.
Sam đang mặc một chiếc váy dài màu đen mà cô chưa bao giờ sử dụng trước đây bởi vì cô không tìm được dịp hoàn hảo để mặc nó. Nhưng nếu con cô nói rằng nó trông thật tuyệt, cô sẽ rất vui vì mình chưa bao giờ mặc nó trước đây, vì vậy tác động sẽ lớn hơn. Đồng thời, so với thói quen hàng ngày, cô cũng trang điểm kỹ lưỡng hơn rất nhiều, điều mà cô đã không quan tâm trong một thời gian dài. Đồng thời, cô đã duỗi tóc. Cô sẽ không phủ nhận rằng, đã lâu rồi cô không có lý do gì để ăn mặc như vậy hay trông quá bảnh vì cô không phải gây ấn tượng với bất kỳ ai. Nhưng bây giờ cô đã có một lý do thực sự quan trọng để làm như vậy.
"Cảm ơn Song. Mẹ rất trân trọng điều này." cô quay lại nhìn nhóc. "Mẹ đã thực sự bình tĩnh. Nhưng, ngay bây giờ, mẹ đang trở nên căng thẳng hơn."
Sam nhận ra trong khoảnh khắc đó điều gì sẽ xảy ra trong vòng chưa đầy một giờ nữa. Sau 10 năm không hẹn hò với bất kỳ ai, cô đã hẹn hò với không ai khác chính là tình yêu của đời mình. Đúng là cô đã đi chơi với Kirk một vài lần trong thời gian họ kết hôn, nhưng chỉ để giả vờ rằng họ đang có một mối quan hệ vợ chồng ấm êm, vì vậy nó không được tính là một cuộc hẹn hò. Đồng thời, điều đó có ý nghĩa thực sự quan trọng đối với cô. Cô sắp trải qua giai đoạn quan trọng nhất trong đời sống tình cảm của mình, rõ ràng là giai đoạn với Mon, và cô lại cảm thấy mình như một cô gái trẻ học đại học. Cô thực sự phấn khích đồng thời cô sợ hãi về mọi thứ có thể đang đi sai hướng. Nhưng con gái cô thực sự thông minh và hiểu cô rất rõ nên cô bé đã có những lời lẽ hoàn hảo cho dịp đó.
"Mẹ đừng căng thẳng thế." cô đứng dậy khỏi giường, nơi cô đã ngồi suốt hai tiếng đồng hồ qua, và đến gần mẹ cô. "Mon yêu mẹ. Dì ấy đã chứng minh điều đó với mẹ bằng cách rời bỏ công việc thực sự tốt đẹp của mình ở London để trở về nhà và ở bên mẹ. Con nghĩ dì ấy không cần buổi hẹn hò này phải diễn ra hoàn hảo hay bất cứ điều gì tương tự vì dì đã yêu mẹ rồi. Vì vậy, đừng lo lắng quá nhiều về nó, được chứ? Con chắc rằng bữa tối sẽ diễn ra hoàn hảo. Mặc dù con không thể ở đó để hỗ trợ mẹ." Sam mỉm cười với cô nhóc và ôm lấy cô.
"Con sẽ có thời gian khác để đi chơi với dì Mon." cô ôm mặt và nhìn vào mắt cô bé. "Con thực sự tuyệt vời, Song. Mẹ không biết làm thế nào con có thể thông minh như vậy ở độ tuổi trẻ như vậy." nhóc tách mẹ ra để nói chuyện cho rõ hơn.
"Con đã học được mọi thứ từ mẹ và bố. Bây giờ con chỉ nhắc mẹ về những gì mẹ đã dạy con." Sam cười nửa miệng và cố kìm cho khỏi khóc.
"Mẹ rất tự hào là mẹ của con. Và bố của con cũng sẽ rất tự hào về đứa trẻ mà con đang trở thành. Mẹ hy vọng con không làm mẹ đau đầu quá nhiều khi con trở thành một thiếu nữ." cả hai cùng cười về điều đó.
"Con hy vọng là không. Con không muốn giống như những người anh em họ của mình." họ lại cười khi nghĩ về những đứa con lớn của Jim, chúng đã gần đến tuổi thiếu niên và là nỗi đau đầu của mẹ chúng, như chính cô đã nói.
Đúng lúc đó, điện thoại của Sam reo lên. Cô tách mình ra khỏi con gái và đi lấy nó. Cô nhận ra đó là tin nhắn từ Tee.
"Xong chưa cưng? Chúng ta phải đi ngay bây giờ." cô bỏ điện thoại vào ví và chộp lấy áo khoác. "Đã đến lúc đưa con đến với dì của con." Song gật đầu rồi lấy áo khoác đi theo mẹ xuống nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ FREENBECK] GAP THE SERIES 3 - TRỞ LẠI
RomanceỞ một vũ trụ khác, chúng ta có Sam và Mon quen biết và yêu thương nhau từ khi học Đại Học và câu chuyện của Sam và Mon sẽ ra sao nếu Bà của Sam vẫn kiên quyết muốn Sam và Krik kết hôn.... Mình vô tình đọc được nó từ tác giả "97crazyfangirl" nhưng lạ...