75

413 9 0
                                    

Sau khi đặt điện thoại xuống, Trần Tĩnh ngồi yên tại chỗ. Giọng nói lạnh lùng của Phó Lâm Viễn văng vẳng bên tai, cô bưng ly nước bên cạnh lên uống một ngụm, trong lòng biết nhất định đã xảy ra chuyện gì nên anh mới như vậy.

Bản thân cô thì không sợ, cô chỉ sợ Phó Lâm Viễn sẽ làm gì Chu Thần Vĩ. Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, cô lập tức cầm lên xem. Phùng Chí gửi tới một tin nhắn trên WeChat.

Phùng Chí: [Trần Tĩnh, tổng giám đốc Phó không cho phép có thêm một cổ đông.]

Phùng Chí: [Cậu Chu mua 'chui' cổ phiếu mà cô không nói, chuyện này rất nghiêm trọng đấy.]

Hóa ra là vậy.

Trần Tĩnh bỗng nhớ tới hai ngày nay có người nói khách sạn là nhà trọ gia đình. Địa phương nhỏ như thị trấn Chu chính là như vậy, chỉ cần hơi thân thiết với ai là có thể dễ dàng truyền lời lung tung. Trần Tĩnh biết bản thân mình trong sạch nên cũng lười giải thích. Không biết có phải Phó Lâm Viễn nghe được tin gì hay không. Trần Tĩnh im lặng vài giây, sau đó gửi tin nhắn cho Phùng Chí.

Trần Tĩnh: [Giám đốc Phùng, tôi nói rõ nhé. Ban đầu Phó Hằng chưa đầu tư, tôi và Chu Thần Vĩ đã quyết định hợp tác, tính ra thì Phó Hằng mới là bên cuối cùng tham gia vào. Mọi việc đều chú trọng trước sau mà, không phải sao?]

Ở đầu bên kia, Phùng Chí nhìn thấy tin nhắn này, nhất thời cũng chẳng biết đáp lại thế nào.

Phùng Chí: [Đợi tổng giám đốc Phó làm việc xong rồi nói tiếp.]

Trần Tĩnh: [OK.]

Gửi tin nhắn này xong, Trần Tĩnh thở phào nhẹ nhõm. Cô buông điện thoại xuống, bưng ly nước bên cạnh lên uống một ngụm. Cô đi theo Phó Lâm Viễn hơn hai năm, biết khi anh tức giận sẽ có phản ứng như thế nào. Trong cuộc điện thoại vừa rồi, anh đã tức giận, thậm chí còn có chút mất khống chế.

Trần Tĩnh nhìn màn hình máy tính, suy nghĩ miên man.

Phó Lâm Viễn.

_

Trần Tĩnh vẫn nói với Chu Thần Vĩ một tiếng chuyện Phó Hằng biết vụ cổ phiếu 'chui'. Chu Thần Vĩ tỏ vẻ mình đã hiểu, anh ấy nói cô đừng để ý mấy tin đồn linh tinh trên trấn, anh ấy sẽ chặn những lời này lại. Sau khi nói xong, anh ấy nhìn Trần Tĩnh như có lời muốn nói, Trần Tĩnh ngước mắt lên, nở nụ cười, hỏi: "Sao vậy?"

Thấy cô tươi cười, Chu Thần Vĩ cũng mỉm cười, lắc đầu nói: "Không có việc gì."

Anh ấy muốn nói lại thôi, cuối cùng anh ấy cảm thấy hiện giờ không nên nói chuyện đó ra, thế nên định chờ thêm một thời gian ngắn nữa rồi mới tỏ tình.

Trong đầu Trần Tĩnh chỉ nghĩ đến chuyện cổ phiếu, thế nên nghe Chu Thần Vĩ nói không có việc gì thì cũng không để ý nữa. Cô mỉm cười, đưa tờ danh sách cho Chu Thần Vĩ, nhờ anh ấy đi mua đồ với cô.

Chu Thần Vĩ nhận lấy, vui vẻ nói: "Được, đi thôi."

_

Mấy ngày kế tiếp, Trần Tĩnh chờ Phó Lâm Viễn có thời gian rảnh để bàn chuyện tiếp. Nhưng một thời gian sau, cô nhìn thấy tin tức tập đoàn Chu thị của Lê Thành hợp tác với tập đoàn Phó Hằng. Họ tạo một liên kết trên nền tảng video ngắn và công cụ tìm kiếm, hai bên cùng hưởng danh tiếng và tài nguyên, trong nháy mắt đã bùng nổ trong ngành.

[Reup-Hoàn] Hoa Hồng Đỏ - Bán Tiệt Bạch TháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ