15

446 13 1
                                    

Cô ta cũng là kiểu cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng.

Trần Tĩnh để điện thoại xuống, im lặng nhìn trần nhà. Rất lâu sau đó mới chìm vào giấc ngủ.

_

Hôm sau.

Trần Tĩnh thức dậy sớm, tự mình làm bữa sáng, Tưởng Hòa lại sang ăn ké bữa sáng, sau đó đưa Trần Tĩnh đi làm. Trong dòng xe cộ đông đúc buổi sáng, Tưởng Hòa để Trần Tĩnh lái xe.

Trần Tĩnh dùng tốc độ rùa bò đi đến công ty.

Họ đến nơi muộn hơn so với bình thường một chút, muốn vào công ty cần quẹt thẻ mới được. Trần Tĩnh lên tầng, Phó Lâm Viễn đã tới, trợ lý Lưu mới tới đang đứng trong văn phòng của anh, đầu ngón tay Phó Lâm Viễn đang sửa sang lại cổ tay áo, anh đang nói chuyện cùng anh ta.

Trần Tĩnh bước nhanh tới bàn làm việc rồi bỏ túi xuống.

Cửa thang máy mở ra, Phùng Chí và mấy quản lý cấp cao đi tới, có vẻ họ sắp họp, bọn họ chào hỏi với Trần Tĩnh rồi đi đến phòng họp.

Trên bàn Trần Tĩnh để mấy tập tài liệu, vì thế cô bèn cầm lên lật xem.

Phó Lâm Viễn dẫn theo trợ lý đến, trợ lý đi bên cạnh anh đang căng thẳng báo cáo, hai người đi qua bàn làm việc của Trần Tĩnh, Phó Lâm Viễn quét mắt qua chiếc bình trống không trên bàn của cô.

Đuôi lông mày của anh hơi nhíu lại.

"Hoa đâu rồi?"

Trần Tĩnh ngước mắt lên, hôm nay cô đeo lens, đôi mắt đẹp của cô đối diện với đôi mắt hẹp dài của anh, cô nói: "Tổng giám đốc Phó, tối qua tôi mang chúng về nhà rồi."

Phó Lâm Viễn nheo mắt lại nhìn cô vài giây, sau đó anh rời mắt đi, đi thẳng đến phòng họp. Trợ lý Lưu chạy chậm mới theo kịp, đưa tay đẩy cửa. Ngón tay Phó Lâm Viễn nhấn vào giữa hai đầu chân mày, thần thái lạnh lùng đi vào.

Một lát sau cuộc họp mới bắt đầu.

Trần Tĩnh bỏ tài liệu xuống, đi vào phòng trà, rót một ly cà phê đen rồi bưng vào phòng họp, đặt ở bên tay anh. Hôm nay cô xịt chút nước hoa, trên người có mùi hương thoang thoảng, cổ tay áo sơ mi không xắn lên, lúc kéo lên để lộ ra cổ tay trắng nõn và chiếc đồng hồ nữ tinh tế.

Phó Lâm Viễn dựa lưng vào ghế.

Ngón tay thon dài để trên ly cà phê, nhẹ nhàng nghịch miệng ly.

_

Công ty Thị Nguyên đã đồng ý nhượng lại quyền kiểm soát và tập đoàn Phó Hằng đầu tư một tỷ vào Thị Nguyên để ngăn cản bên thu mua ác ý. Cho nên cả ngày nay, tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc.

Phùng Chí ra ra vào vào nhiều lần văn phòng của Phó Lâm Viễn.

Trần Tĩnh cũng bận, trợ lý Lưu có rất nhiều việc cần cô hỗ trợ. Bây giờ là hơn ba giờ chiều, Trần Tĩnh vẫn đang nhìn vào hành trình của Phó Lâm Viễn.

Cô vừa nhấc mắt lên đã thấy Phó Lâm Viễn vắt áo khoác lên cánh tay, đi ra khỏi văn phòng, anh kẹp điếu thuốc đi đến tháng máy. Tiếng chuông điện thoại của Trần Tĩnh bỗng vang lên, cô cúi đầu mở ra.

[Reup-Hoàn] Hoa Hồng Đỏ - Bán Tiệt Bạch TháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ