Ngoại Truyện 02 | Dưới tán hoa - Hãm Không Đảo 03 | Trao đổi

11 1 0
                                    

Ngoại truyện 2 | Dưới tán hoa – 03: Trao đổi


Author: Émilie

Genre: Fanfiction, Romance, Fantasy, Crackship, Crossover (Husky và Sư tôn Mèo trắng của hắn / Quỷ hành thiên hạ), Boylove, Hurt/Comfort

Rating: K

Disclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi.

Summary:

Một ngày nọ, Hãm Không Đảo phát hiện ra một hòn đảo nở hoa. Sở dĩ gọi là hòn đảo nở hoa là vì thời điểm người trên Hãm Không Đảo tìm thấy hòn đào kì lạ ấy là quãng xuân về, trên đảo có một rừng hoa hạnh, hoa anh đào, hoa hải đường, các loài hoa cánh mỏng khoe sắc. Từ xa nhìn lại, trông cả hòn đảo như đang ngập trong sắc hồng phấn dịu dàng.

Thế nhưng Ngũ Thử nói rằng hòn đảo ấy không bình thường, giống như Thận Lâu giữa biển, đột nhiên nổi lên không lý do. Vì vậy, Bạch Ngọc Đường đã lên đảo rất nhiều lần để kiểm tra liệu có cơ quan nào dó khiến cả hòn đảo sẽ ngay lập tức biến mất hay không, thế nhưng không hề có. Hòn đảo ấy cứ thản nhiên xuất hiên trước mặt mọi người, không hề biến mất, cũng hoàn toàn không có nguy hiểm hay bất kỳ thứ gì đáng nghi ngờ.

Cho tới một ngày, Ân Hậu và Khương Hi tới Hãm Không Đảo nghỉ ngơi, Khương Hi nói rằng hòn đảo này rất quen, giống như y đã gặp trong mộng.

.

.

.

Khương Hi tỉnh táo hẳn, ngồi trên giường, giương mắt nhìn xung quanh căn phòng. Ân Hậu nhìn lại ánh mắt này, đuôi lông mày này, vẫn là của Khương Hi, nhưng khí chất thì hoàn toàn khác. Khương Hi là người sắc sảo, có phần kiêu hãnh và quyết liệt, nói chung giống như khổng tước, đem lại cho người ta cái cảm giác yêu kiều, cao ngạo. Thế nhưng người này, đúng là có kiêu hãnh, nhưng không sắc sảo như thế, mà cảm giác y thanh quý và... bao dung? Ý không phải nói Khương Hi không bao dung, y là người dịu dàng hơn bất kỳ ai, thế nhưng cảm giác Khương Hi bao dung với thế gian bằng tấm lòng hào kiệt nhưng lời nói đầy dao nhọn. Y bao dung với thế gian bởi đó là trách nhiệm của y.


Nhưng người này thì khác, y bao dung với thế gian là vì, là vì muốn bảo vệ nó, là vì mạng của y ở dưới tất thảy mọi người. Ân Hậu tự thầm tán thưởng mình, thế mà đã luận ra được nguyên cả một bài văn miêu tả người thương ở trong đầu cơ đấy.

Đã bị phát hiện rồi, người đang ở trong thân xác của Khương Hi cũng không muốn giấu diếm nữa, y bật cười bất đắc dĩ. Đấy, chính là cái biểu cảm này này, cái kiểu cười bất đắc dĩ này ghép vào cái khí chất của cơ thể Khương Hi nó bị sai sai ấy. Cảm giác như một vị tiên thanh cao ghép vào khuôn mặt vốn dành cho môt người kiêu ngạo, tựa như khổng tước xòe đuôi. Mà cái kiểu sai lệch này, Ân Hậu nhìn một cái phát hiện ra ngay. Xuất thân của họ giống nhau, bởi vây đều có dáng vẻ cao quý, nhưng tính cách khác nhau hoàn toàn. Người ngồi trên giường, trong thân xác của Khương Hi, bật cười rồi mở lời trước, là hỏi nhưng giống như là khen ngợi.

[Fanfiction] Bóng hoa trong nước, bóng người trong timNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ