Chương 1165: Đánh Hứa Bùi, chém chư hầu (36)

26 1 0
                                    


Nếu nói không khó chịu thì không đúng.

Vệ Từ lúc này lại nhớ tới không ít chuyện xưa, tỷ như chuyện mời Bách Ninh ở kiếp trước.

Kiếp trước, anh thay mặt chủ công An Thôi mời Bách Ninh, vì lúc đó còn nghèo hèn, hơn nữa lại chỉ có lác đác vài quân sư, chủ công An Thôi vốn không có tư cách ruồng bỏ nhân tài, nên mời được ai thì được.

Bách Ninh tuy đã lớn tuổi, nhưng cũng là kiểu "gừng càng già càng cay", thuộc loại mãnh tướng hiếm có. Tuổi cao chí càng cao, chí ở ngàn dặm, lão tướng quân gần bốn mươi tuổi không thể coi thường được đâu.

Mời được Bách Ninh thì không khó, nhưng anh lại lâm vào thế khó ở chỗ của Bách Nguyệt Hà, đến chủ công An Thôi cũng bị cô mỉa mai cho hai câu.

Có điều, khi ấy An Thôi nhỏ bé yếu thế, Bách Nguyệt Hà nói tuy khó nghe nhưng đó lại là sự thật, nên anh cũng không thể nổi giận trước mặt Bách Ninh.

Nhớ lại kiếp trước, so sánh với kiếp này, Vệ Từ suýt chút nữa không nhịn được mà thổ huyết.

Ở kiếp trước anh nói hết lời hay mới khuyên được Bách Ninh xuất sĩ, bị Bách Nguyệt Hà châm biếm một cách kỳ cục mà còn phải giữ mãi cái nụ cười lịch sự nhã nhặn.

Kiếp này đổi một chủ công khác, Bách Nguyệt Hà không nhiều lời liền đóng gói cả mình với cha cùng xuất sĩ.

Rõ ràng là thuận lợi như vậy nhưng tại sao trong lòng Vệ Từ lại không cam tâm chứ?

Thật là tức giận mà!

Đã quyết định xuất sĩ, vậy thì cha con nhà Bách Ninh đương nhiên phải thu dọn đồ đạc rồi cùng Vệ Từ rời đi.

Vệ Từ vừa hay nhân lúc này thuyết phục Dương Đào kết thành đồng minh xuất binh.

Đến khi Vệ Từ đi rồi, Bách Ninh vẫn còn hơi ngơ ngác.

"A Hà, con thật sự muốn đi Đông Khánh ư? Nơi đó quá xa xôi, rời xa quê hương rồi, cha sợ không bảo vệ được con." Bách Ninh uống một ngụm rượu trắng hơi chát rồi than thở: "Vốn nghĩ sẽ tìm cho con một người tốt, nhưng nếu như rời khỏi quận Bành rồi, e là không dễ tìm nữa đâu."

Bách Nguyệt Hà lúc này đang nhanh nhẹn dọn dẹp đồ đạc trong nhà.

"Đợi sau này đánh giặc xong, cha muốn quay về khi nào cũng được hết." Bạch Nguyệt Hà nói: "Còn về hôn sự của con, cha không cần bận tâm đâu. Toàn một đám thô tục chỉ biết nhìn vẻ ngoài, nói khó nghe chút là đồ phế vật thôi. Con gái cha cũng không thèm để tâm đến mấy cái gối thêu hoa kia đây. Nếu con có gả đi thì tất nhiên phải gả cho người đàn ông vĩ đại giống Lan Đình Công mới được. Con gái cha sẽ không tùy ý chiều theo đâu."

Bách Ninh lại càng thêm buồn rầu, đôi lông mày rậm nhíu lại thật chặt.

"A Hà, Lan Đình Công là con gái mà."

"Vậy nên con mới phải tìm người đàn ông giỏi giang như cô ấy chứ. Con cũng đâu có nói là sẽ gả cho Lan Đình Công."

Bách Nguyệt Hà nhìn cha của mình. Trong đầu ông ấy nghĩ linh tinh cái gì vậy chứ?

(Quyển 6) Hệ Thống Livestream của Nữ Đế - Nấm Hương Xào, Du Bạo Hương CôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ