Chu Thanh Ninh lập tức hiểu ra mấu chốt vấn đề, đây rõ ràng là âm mưu.
Mặc dù biết trước mặt mình có một cái hố, nhưng Liễu Hi cũng không thể không nhảy xuống đó.
Nhiếp Tuân nói: "Liễu Hi muốn chiếm lấy toàn bộ Bắc Cương, vốn tưởng rằng phải đánh hẳn hai ba năm, không ngờ chỉ trong mười một tháng ngắn ngủi mà Bắc Cương đã tan đàn xẻ nghé. Vi phu đã nghe ngóng được rất nhiều tin tức phía chủ công, không thể không thừa nhận, Liễu Hi quả nhiên là một mối lo ngại lớn của chủ công, phải loại trừ nhân lúc còn sớm mới yên lòng được. Nếu giờ chúng ta không làm gì, để cô ta thống nhất Bắc Cương, huấn luyện ra số lượng lớn kỵ binh, e rằng bọn họ còn càn quét cả Đông Khánh..."
Chu Thanh Ninh bật cười, nghe thấy hai chữ Liễu Hi, trong đầu cô liền hiện lên những bông hoa xuân rực rỡ trong lễ hội hoa năm ấy, rồi hình bóng của vị thiếu niên bất cần đời mặc áo vải đi guốc mộc ẩn hiện giữa những bông hoa đầy màu sắc... Cho đến nay, khung cảnh lãng mạn đó vẫn mới mẻ sống động như cũ.
Nhiếp Tuân không biết được suy nghĩ trong lòng Chu Thanh Ninh, hắn thở dài nói tiếp: "Thực ra vị phu cũng không muốn tính kế Liễu Hi. Nào ngờ thế lực của Liễu Hi hiện giờ đã quá lớn mạnh, cho dù chủ công không chọc đến cô ta, thì cô ta cũng sẽ không bỏ qua cho chủ công. Người này tuy là phụ nữ, nhưng dã tâm của cô ta không chỉ đơn giản là muốn chiếm lấy một châu hay một quận. Cô ta còn muốn tiếp tục mở rộng thế lực của mình, tất nhiên sẽ không bỏ qua cho chủ công, hai người họ sớm muộn gì cũng sẽ phải đánh một trận..."
Khương Bồng Cơ đã chiếm được toàn bộ lãnh thổ Bắc Cương, thêm cả hai châu một quận ở Đông Khánh, khu vực này tương đương với một nước.
Chủ công Hoàng Tung lại chỉ có mỗi vùng đất Hạo Châu, xét từ bất kỳ phương diện nào cũng không phải là đối thủ của Khương Bồng Cơ. Cho nên, Nhiếp Tuân phải nghĩ kế sách cho Hoàng Tung, cố gắng hết sức để rút ngắn sự chênh lệch giữa hai người bọn họ.
Trong mắt hắn lóe lên tia sáng mưu mô.
Nhiếp Tuân bày mưu tính kế cho Hoàng Tung, vốn dự định sẽ thâu tóm Kham Châu, chiếm một nửa Thương Châu, còn nửa kia của Thương Châu thì cho Khương Bồng Cơ. Nếu ổn định được hai châu cộng thêm một nửa Thương Châu, thì Hoàng Tung và Liễu Hi không phải là không có vốn liếng để cạnh tranh.
Có điều...
Nhiếp Tuân cúi đầu nhìn xuống vợ mình đang từ từ bình ổn lại hơi thở, khóe môi chợt nở nụ cười nhạt.
Hắn không nhận ơn sinh thành của Mạnh Trạm, nhưng những thứ Mạnh Trạm nợ hắn, cho dù thế nào hắn cũng phải đòi lại bằng được. Chi bằng mang cả Thương Châu ra để bồi thường đi?Nhiếp Tuân bế ngang Chu Thanh Ninh lên, ôm cô về phòng ngủ, bên ngoài mưa bão ngày càng lớn, sấm chớp rền vang.
So với hạnh phúc ngọt ngào của vợ chồng Nhiếp Tuân thì người anh ruột Mạnh Hằng của hắn lại không may mắn như vậy.
Mạnh Hằng mặc trên người chiếc áo dài màu xám, vạt áo, ống tay áo và phía sau lưng đều có vết roi loang lổ, máu tươi rỉ ra ngoài da thịt.Bên ngoài mưa gió bão bùng, máu trên miệng vết thương vẫn không ngừng chảy xuống mặt đất, mặc dù thảm hại như vậy, nhưng anh ta vẫn tiếp tục bò về phía hành lang nơi Mạnh Trạm đang đứng.
"Cha, con cầu xin cha đừng tiếp tục phạm sai lầm thêm nữa..."
Tay Mạnh Trạm cầm một cây roi dài, trên thân roi còn có rất nhiều gai, trên gai vẫn còn dính máu.
Cây roi này dùng để giáo huấn đám con cháu bất tài của Mạnh thị, theo quy tắc của gia tộc, chỉ những người trong tộc phạm phải sai lầm lớn mới bị đánh bằng cây roi này.
"Cút... Từ lúc nào ta lại có đứa con trai bất hiếu như ngươi?" Mạnh Trạm nở nụ cười nhạt thay câu trả lời, bao năm trôi qua, ông ta ngày càng lộ vẻ già yếu, nhưng đôi mắt vẫn tràn đầy tia sáng lạnh lùng hung ác.
Mạnh Hằng quỳ dưới trời mưa như trút nước, ngọc quan không biết đã rơi đi đâu, mái tóc dài bị nước mưa làm ướt dính vào gò má và sau lưng trông nhếch nhác vô cùng.
"Cho dù em trai của ngươi không may mất sớm, thì Mạnh thì cũng không tới phiên ngươi thừa kế. Ta còn chưa chết đâu!" Mạnh Trạm vô cùng tức giận, Mạnh Hằng đi du học mấy năm trở về, việc gì cũng chống đối lại ông ta.
Từ trận chiến Hoàng Thủy năm đó đến sự hợp tác với Bắc Cương, đứa con trai này quả thực là sự ngột ngạt của Cổ Trăn để lại!
BẠN ĐANG ĐỌC
(Quyển 6) Hệ Thống Livestream của Nữ Đế - Nấm Hương Xào, Du Bạo Hương Cô
General FictionTên truyện: Hệ Thống Livestream của Nữ Đế Tác giả: Nấm Hương Xào Editor: Đói Team Mình chỉ chia sẻ lại truyện cho các bạn vì mình không thấy trên wattpad đăng và sẽ gỡ khi được yêu cầu. Mọi người hãy ủng hộ truyện nha... mình không khuyến khích đọc...