"Đệ không thích? Bởi vì xuất thân nhà gái quá thấp?" Khương Bồng Cơ nhíu mày.
Tuy nói Liễu Chiêu chỉ là con vợ lẽ, nhưng cưới con gái của thợ săn, cho dù có ơn cứu mạng đi nữa thì chuyện này cũng thật chẳng ra sao.
Biểu cảm Liễu Chiêu cứng lại, dường như muốn nói gì. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Khương Bồng Cơ, cậu lại gắng gượng nuốt lời nói kia xuống.
"Tiểu đệ nào phải loại người để ý đến dòng dõi? Phụ thân vừa ý nàng ấy, tiểu đệ muốn làm phụ thân vui, cưới thì cưới thôi... Chỉ là..." Liễu Chiêu nói: "Chỉ là tiểu đệ có vài lý do không thể nói ra với người ngoài, không thể cưới nàng ấy, tuyệt đối không thể cưới!"
Khương Bồng Cơ liếc Liễu Chiêu một cái.
Lý do không thể nói với người ngoài?
Liễu Chiêu tránh tầm mắt cô, chuyển đề tài một cách cứng ngắc.
"Hôm kia, trên đường đệ đến quận Hà Gian bái phỏng Trần đại sư. Có nghe nói Trần đại sư là bạn cũ của Mẫn đích mẫu..."
Khương Bồng Cơ rũ mí mắt xuống, hỏi: "Sau đó thì sao?"
Liễu Chiêu cười gượng hai tiếng: "Theo lời Trần đại sư, lúc Mẫn đích mẫu có thai lần thứ ba, bởi vì dương khí không đủ nên bị âm tà quấy rầy, bà đành phải trốn đến chỗ Trần đại sư tìm biện pháp trừ bỏ tà ám. Ài, đáng tiếc điều kiện nơi chùa chiền kham khổ không tốt cho việc dưỡng thai."
Khương Bồng Cơ nghe xong, càng tin rằng trong lời nói của Liễu Chiêu có ẩn ý.
Cậu tìm cô, có lẽ thật sự để cầu cứu.
"Lần thứ ba mẫu thân có thai? Chuyện này sao ta không biết?" Cô giả vờ không biết hỏi: "Không phải chỉ có hai lần sao?"
Liễu Chiêu khẩn trương nuốt nước miếng.
"A tỷ... Tỷ đừng dọa đệ..."
Nếu Khương Bồng Cơ thật sự không biết chuyện này, hôm nay Liễu Chiêu đến đây không phải tìm giúp đỡ mà chính là tìm chết.
Khương Bồng Cơ cũng không đùa cậu nữa, tiếp tục hỏi.
"Ngoại trừ chuyện này, còn chuyện gì muốn nói nữa không?"
Ánh mắt Liễu Chiêu dao động né tránh, một lúc lâu mới mở miệng, ngập ngừng nói: "Tiểu đệ học từ chỗ Trần đại sư khá nhiều thiền lý. Nghe ông ấy nói về chuyện tà ám, lập tức hỏi ông ấy thế gian thực sự có tà ám không? Đại sư nói có, tà ám tồn tại cùng với con người trên thế gian, thân thể con người nếu dương khí không đủ sẽ dễ bị tà ám bám theo. Nói một hồi, đại sư lại nhắc đến một vài chuyện thú vị. Có một câu chuyện làm đệ nhớ rất kĩ."
Khương Bồng Cơ cười lạnh nhìn Liễu Chiêu. Bình tĩnh xem xét, cũng thật tiếc cho Liễu Chiêu. Nếu không phải xuất thân như vậy, có lẽ còn có thể thành công.
"Chuyện cũ gì?"
"Một câu chuyện cũ lưu truyền từ thời kỳ mười sáu nước tới nay." Trong lòng Liễu Chiêu đấu tranh vài lần, ấp úng nói: "Nói có một cô gái của gia đình nào đó thần hồn rời xác, đêm đến điện Diêm Vương, cô ấy bị Hắc Bạch Vô Thường truy bắt, phán quan nói dương thọ của cô chưa hết lại không thể hồi dương. Cô không phục, chất vấn phán quan vì sao phán oan, phán quan nói, thân thể cô đã bị một dã quỷ vô danh xâm chiếm, nhưng dã quỷ kia không có ký ức thực sự của cô ấy. Bởi vì ký ức bám vào thần hồn, thân thể tuy có tàn lưu của ký ức, nhưng ký ức này chỉ thừa nhận thần hồn của cô ấy. Bất đắc dĩ, cô hồn dã quỷ kia vì thay thế thân phận của cô ấy mà nói dối, lừa gạt người thân của cô ấy nói mình mất trí nhớ, nhân cơ hội để tu hú chiếm tổ..."
BẠN ĐANG ĐỌC
(Quyển 6) Hệ Thống Livestream của Nữ Đế - Nấm Hương Xào, Du Bạo Hương Cô
General FictionTên truyện: Hệ Thống Livestream của Nữ Đế Tác giả: Nấm Hương Xào Editor: Đói Team Mình chỉ chia sẻ lại truyện cho các bạn vì mình không thấy trên wattpad đăng và sẽ gỡ khi được yêu cầu. Mọi người hãy ủng hộ truyện nha... mình không khuyến khích đọc...