____Trông mới đẹp làm sao!
"Tựa như những vì sao ở trên bầu trời nha."
"Đúng vậy a, thật giống như những vì sao."
Mùa hè, ban đêm là thời điểm dễ chịu nhất trong ngày. Trương Nghệ Hưng khăng khăng muốn ngồi trong sân đếm sao. Nói cho đúng thì chính là...
"Thật nhiều muỗi quá đi!" Lộc Hàm vốn nên đếm sao nhưng lại chuyên tâm đếm muỗi cảm thán một câu.
"Thế tại sao trong sách đều ghi như vậy nhỉ? Rõ ràng có nói là đêm mùa hè ngồi bên nhau hóng mát, dưới ánh trăng đếm sao... Cậu có biết những vì sao kia có ý nghĩa gì không? Những vì sao đó chính là tôi a! Trương Nghệ Hưng, Hưng Hưng. Thiệt là lãng mạn quá đi thôi!"
"Tôi càng thích Quan sao hơn."
"Lộc Hàm, cậu quả là không có thưởng thức rồi đi!"
"Thưởng thức thứ này không phải ai cũng có thể. Ví dụ như cậu."
Ngay sau đó Trương Nghệ Hưng liền đi lấy một hộp kem thật lớn.
"Như vậy cũng không tệ đi?" Hắn hỏi.
Lộc Hàm gật đầu.
Trong mắt Lộc Hàm luôn mang theo vẻ thư thái. Kể từ khi từ nghĩa trang trở về, trong ánh mắt của hắn luôn mang theo vẻ thư thái, giống như là khúc mắc nhiều năm qua trong lòng một người thình lình biến mất không kịp xoay trở, cảm giác trống rỗng.
Ánh mắt của hắn không hề mang theo sương mù, ngược lại rất thanh thoát cùng nhẹ nhõm. Trương Nghệ Hưng chưa bao giờ nhìn thấy vẻ nhẹ nhõm trong ánh mắt Lộc Hàm. Trước đây, trong đôi mắt ấy vốn vẫn luôn kêu gào thống khổ cùng mệt mỏi, tạo nên lớp rào phòng vệ kiên cố.
Trương Nghệ Hưng không khỏi hồi tưởng lại hoàn cảnh lúc trước hắn cùng Lộc Hàm đến bệnh viện kiểm tra lại. Lộc Hàm rất bối rối cùng bất an, bàn tay ướt sũng mồ hôi lạnh buốt.
"Lộc Hàm tiên sinh, chuyện này thật sự là một kỳ tích a, các tế bào ung thư trên người ngài đều đã tiêu biến hết..."
"Làm sao có thể, làm sao có thể... các người, các người kiểm tra lại một lần nữa đi..." Vẻ mặt hắn thật hoang mang, bộ dạng một điểm cũng không nhìn ra nửa phần cao hứng.
"Lộc Hàm tiên sinh, thật xin lỗi, ngài..."
"Các người cho tôi kiểm tra lại một lần đi! Phải kiểm tra lại một lần nữa!"
Trương Nghệ Hưng cảm thấy Lộc Hàm lại thất thố rồi, liền vội vàng tự mình cầm phiếu xét nghiệm xem kỹ một lượt.
"Lộc Hàm a, xác thực là không có vấn đề gì nữa... Lộc Hàm a..."
Sau lần đó, Lộc Hàm liền thương tâm một trận. Vì mình rời bỏ nhân thế không đúng kỳ hạn mà cảm thấy thương tâm. Vì những tháng ngày đằng đẵng đợi chờ trong lo lắng mà thương tâm. Vì bản thân đã bỏ qua biết bao năm tháng tuổi trẻ mà thương tâm.
Ai đó đã từng nói một câu thật chuẩn xác.
Kỳ tích.
Hoa nở là kỳ tích.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic](Chanbaek) Mặt dày mày dạn
RandomTác giả : 经年隔 Editor : ChipMun tỷ tỷ Thể loại : Nguyên sang, trung trường, ngược Độ dài : 62 ( Đã hoàn) Link : https://chanbaekletloverule.wordpress.com/2015/02/03/fanfic-edit-chanbaek-nguyen-sang-mat-day-may-dan/ Truyện chuyển ver chưa có sự...