Xe ngựa đi đến phủ đệ của Nhị Hoàng tử thì dừng lại, Vũ Văn Thượng nắm tay Trầm Lạc bước xuống xe.
Tấm biển trước phủ đệ của Nhị Hoàng tử đã được treo vải đỏ rực, trên tấm bảng được viết ba chữ cứng cáp mà có lực, Cẩn vương phủ. Ba chữ này chứng tỏ Nhị hoàng tử đã được phong làm vương gia.
Vũ Văn Thượng đưa tay gỡ tóc Trầm Lạc bị gió thổi rối, lát sau dắt tay Trầm Lạc đi đến phủ Cẩn Vương phủ. Trầm Lạc đang muốn bước lên trên bậc thang thì vô thức quay đầu lại nàng phát hiện ở góc phải chỗ rẽ của Cẩn vương phủ lộ ra vạt áo màu trắng. Thân thể Trầm Lạc dừng lại, người nào lại đứng núp ở góc phủ Cẩn vương đây?
Vũ Văn Thượng kéo tay Trầm Lạc khẽ lên tiếng:" Sao?" Trầm Lạc ngước mắt nhìn về phía Vũ Văn Thượng " Chàng vào phủ trước đi, thiếp thấy một người quen." Vũ Văn Thượng nghi ngờ nhìn Trầm Lạc, cuối cùng gật đầu một cái vừa bước vào cửa phủ một chút Vũ Văn Thượng liền quay người lại " Không cho phép nán lại ngoài phủ." Sau khi thấy Trầm Lạc gật đầu liên tục Vũ Văn Thượng mới vào phủ.
Trầm Lạc cất bước đi tới chỗ rẽ bên phải phủ Cẩn vương, đúng như suy nghĩ trong lòng nàng, trong ngày đại hôn của Nhị Hoàng tử người nấp chỗ rẽ chính là nữ nhi của Đỗ Thái phó Đỗ Nhã Y, nàng vẫn mặc một bộ đồ màu trắng, sặc mặt so với lúc trong cung càng tái nhợt hơn. Thân thể gầy yếu không chịu nổi, đôi mắt như nước bây giờ không còn sáng nữa, hai gò má bởi vì ốm mà nhô cao lên.
" Nhã Y..." Trầm Lạc nhìn Nhã Y đứng trước mặt mình ngày xưa cao ngạo là thế, trong lòng không biết là cảm giác gì, ngũ vị tạp trần.
Đỗ Nhã Y tỉ mỉ nhìn Trầm Lạc đứng trước người mình, sau đó khom người hướng Trầm Lạc hành lễ. Trầm Lạc kéo tay Đỗ Nhã Y " Nhã Y không phải trở về phủ chữa trị thân thể sao? Sao thân thể lại yếu đuối thành như thế này?" Đỗ Nhã Y rút tay khỏi tay Trầm Lạc thanh âm nói ra vẫn như cũ lạnh nhạt: " Bệnh từ nhỏ, làm sao nói tốt là có thể tốt. Ta lần này tới đây cũng là hoàn thành tâm nguyện của mình trước khi rời khỏi kinh thành, cũng là để cho mình chết tâm."
Trầm Lạc mơ hồ nghe ra trong lời nói của Nhã Y mang theo sự run rẩy, ánh mắt Đõ Nhã Y lại chăm chăm nhìn một nơi, từng giọt từng giọt lệ trong hốc mắt lăn xuống gò má. Nếu không phải Đỗ Nhã Y ăn bánh ngọt Vũ Văn Liên chuẩn bị cho nàng, có lẽ nàng cũng không yếu đuối như bây giờ.
Đưa tay cầm tay Đỗ Nhã Y, Trầm Lạc mở miệng nhẹ nhàng an ủi: " Nhã Y ngươi là một cô nương tốt, trời cao nhất định không bạc đãi ngươi. Đỗ Thái phó muốn từ quan rời kinh sao?"
Lần này Đỗ Nhã Y cũng không có rút tay khỏi tay Trầm Lạc, lẳng lặng nhìn Trầm Lạc gật đầu một cái " Ta cùng phụ thân ngày mai sẽ rời Kinh Thành, đơn xin từ quan cũng đã gửi lên cho Hoàng Thương."
"Nhã Y sau này ngươi có tính toán gì không?" Dựa theo việc Đỗ Nhã Y thích Vũ Văn Hạ Trầm Lạc biết lúc này Đỗ Nhã Y nhất định rất đau khổ. Vậy mà hoa rơi hữu y nước chảy vô tình, Đỗ Nhã Y rời kinh thành, dựa theo thể trạng như bây giờ, thì có thể làm gì?
BẠN ĐANG ĐỌC
Thái Tử Vô Sỉ- Văn Hương Thính Vũ
RomanceConvert: Rich Tàng Thư Viện Reconvert: Ngọc Quỳnh LQD Thể Loại: Cổ Đại, 3S, Hài, HE Rating: H Số Chương: 91 Chương Edit: Hạnh Như, Phong Du, Phong Như, Nhược Nhược, Ckun, Bell, Tiểu Nhu Beta: Quảng Hằng, Hạnh Như, Lam Phượng Hoàng, OrchidsPham Nguồn...