Chương 87: Chiêu Tuyết - Vũ Văn Hạ

3.8K 107 0
                                    

Chiêu  Tuyết tự nhận không có nữ tử nào bi thảm như nàng, ngàn dặm xa xôi mang  theo ý chỉ kết thân đến Nguyệt Tương quốc, chỉ một đạo thánh chỉ đem  nàng ban cho Nhị hoàng tử của Nguyệt Tường quốc, không, nên là Cẩn vương  gia của Nguyệt Tường quốc - Vũ Văn Hạ.

Khi mới gặp Vũ Văn Hạ,  Chiêu Tuyết cảm thấy như nhìn thấy chính bản thân mình vậy, nam nhân của  nàng, hết sức thanh lãnh, mặc kệ gặp phải chuyện gì ánh mắt đều nhàn  nhạt, không để lộ chút tâm từ nào ra ngoài. Mặc dù có nghe được Hoàng đế  hạ chỉ hắn cũng chỉ đứng dậy cung kính lĩnh chỉ, động tác nhẹ nhàng  chậm rãi không thấy một chút vội vàng. Sau khi cảm thán, Chiêu Tuyết lại  cười nhạo. Gả cho một nam nhân giống như mình thì cuộc sống sau này của  nàng không biết có những màu sắc nào đây.

Sự thật chứng minh,  cuộc sống của nàng xác thực rất là màu sắc. Ngày đại hôn, vì Nguyệt  Tường quốc coi trọng việc kết thân với Đại Mạc, vì vậy nên rất nhiền tập  tục nghi thức đều làm theo Đại Mạc.

Sau khi bái thiên địa xong,  Chiêu Tuyết mới vào tân phòng không bao lâu thì Vũ Văn Hạ cũng đi vào  trong tân phòng. Chiêu Tuyết công chúa đội khăn hỷ an tĩnh ngồi trên  giường, nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần, khi thấy một đôi giày  màu đỏ thì tiếng bước chân dừng lại.

Thật lâu sau, Chiêu Tuyết  công chúa cũng không có thấy Vũ Văn Hạ có bất kì động tác vén khăn voan  nào, từ nhỏ Chiêu Tuyết công chúa không phải là người nóng vội, cho nên  hiện tại vẫn lặng yên như cũ thân thể thẳng tắp không nhúc nhích ngồi  bên mép giường.

Không lâu lắm, đôi giày màu đỏ rời khỏi tầm mắt  nàng. Một lát sau Chiêu Tuyết nghe được tiếng rót rượu, sau đó là thanh  âm bình rượu đặt lên bàn. Vũ Văn Hạ không có ven khăn voan mà là ngồi  một mình trên ghế uống rượu. Lúc này Chiêu Tuyết đưa tay xốc khăn voan  lên, da trắng nõn nà, sắc mặt đỏ thắm, hai mắt cũng lộ ra thần thái lành  lạnh giống Vũ Văn Hạ. Chiêu Tuyết nhẹ nhàng chậm cháp đi đến ngồi lên  chiếc chế bên cạnh Vũ Văn Hạ.

" Ngươi là nam tử của ta, một bản  sao khác của ta." Chiêu Tuyến công chúa nhìn thẳng Vũ Văn Hạ nhẹ nhàng  nói. Vũ Văn Hạ liếc mắt nhìn Chiêu Tuyết, sau đó nâng bâu rượu rót cho  Chiêu Tuyết một ly rượu " Ta và ngươi có lẽ không giống nhau." Chiêu  Tuyết nhẹ nhàng cười một tiếng, cầm ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.

Vũ  Văn Hạ lại lần nữa ngước mắt nhìn Chiêu Tuyết " Nhìn không ra. ngươi  uống rượu thật khá." Chiêu Tuyết nâng bình rượu lên tự rót cho bản thân  một ly " Đi ra bên ngoài đình nghỉ mát ngồi được không? Vải hỷ treo  trong phòng thật là chướng mắt." Chiêu Tuyết dứt lời, lại uống thêm một  ly rượu, sau đó đứng lên không để ý Vũ Văn Hạ có đồng ý hay không, đẩy  cửa tân phòng ra, thấy cửa tân phòng được dán chữ hỷ thật chói mắt.

Vào  đình nghỉ mát, Chiêu Tuyết ngồi vào bên cạnh đình nghỉ mát, đôi tay đặt  lên lan can, nhìn xuống đáy hồ nước trong suốt dưới đáy hồ nhiều tảng  đá đủ hình dạng, có mấy con cá bơi qua đá. Vũ Văn Hạ lẳng lẳng ngồi bên  Chiêu Tuyết, cả hai người mặc hỷ phục không nói một lời nào, hỷ phục cực  kỳ tương phản với không khí lúc này.

Ngồi không lâu lắm, Thái  Tử phi của Nguyệt Tường quốc được Thái tử coi như bảo bối nâng như nâng  trứng hứng như hứng hoa Trầm Lạc thuận lợi đi vào hậu viện, tiến tới  đình nghỉ mát.

Thái Tử Vô Sỉ- Văn Hương Thính VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ