Chap 40 : Lo Lắng

1.8K 118 14
                                    

Vừa vào đến cửa cả đống trò chơi đã hiện ngay trước mắt. Jimin hào hứng kéo Jaehan đi, khổ thân hai người kia định đi chơi cùng người thương mà bây giờ lại phải đi cùng với nhau. Cuộc đời thật là bất công mà.

Chơi nửa ngày cuối cùng cũng chơi gần hết chỉ còn một trò cuối cùng 'Tàu Lượn Siêu Tốc'.

Đứng trước là tàu lượn siêu tốc, Jimin với Jaehan hào hứng dắt tay nhau đi. Taehyung đi sau hai người còn Hoseok thì đứng im bất động, mặt mày xanh ngắt, nuốt ực một cái nhìn từ trên xuống rồi bước theo mấy người kia mà lòng không khỏi gào thét.

"Yah, thích quá đi. Tuyệt vời!"

"Haha vui quá!" Jaehan cười tươi rói nhìn Jimin.

Trên tàu, phía trước hai người Taehyung và Hoseok đẹp trai rạng ngời là hai cậu nhóc đáng yêu nhìn nhau cười vui vẻ. Jaehan với Jimin quay đầu xuống thấy Taehyung mặt mày đen sì nhìn họ khó chịu. Đảo mắt qua thấy Hoseok đang gào, hét, hú một cách điên loạn. Mặt mày thì xanh ngắt, tay còn nắm chặt lấy tay Taehyung, thảo nào mà mặt mũi hắn cứ như đít nồi thế kia. Tội.

Gió thổi mạnh vào tai cùng với tốc độ chạy chóng mặt của tàu khiến Hoseok hét lên một cách thảm thiết. Taehyung nhìn sang mang theo ánh mắt kì thị còn có ý châm chọc. Không thể hiểu nổi con người của thằng bạn thân nối khố từ nhỏ của mình, Jung thiếu gia của tập đoàn L.E lại có hình tượng mất mặt như vậy.

Ngoài đời Jung Hoseok luôn là mẫu đàn ông lý tưởng cho các cô gái theo đuổi. Mốn cool ngầu liền có cool ngầu, muốn ấm áp liền có ấm áp, muốn bạo lực thì khỏi phải nói ra tay không chút lưu tình, phải gọi là cực kì máu lạnh. Anh xét về toàn diện thì gần như là hoàn hảo chỉ có chút đẹp trai thì cũng có nhưng không được đẹp bằng Kim Taehyung này thôi.

Lắc đầu nhìn thằng bạn thân, Kim Taehyung rời mắt về phía Jaehan. Cậu đang cười rạng rỡ dưới ánh nắng thật đẹp. Hắn chợt cười ngây ngốc nhìn con người phía trước mà lòng lại nổi lên cảm giác hạnh phúc viên mãn.

Đến lúc tàu dừng lại, ba người kia xuống bình thản chỉ có mỗi Hoseok là người đổ lên đổ xuống. Mặt mày bơ phờ, cơ mặt căng cứng không giãn ra được. Mắt lờ đờ uể oải, vâng quả là một hình tượng 'đẹp' của một anh người yêu siêu cấp đẹp trai.

"Này Hoseok, cậu không sao chứ?"

Taehyung lo lắng hỏi, đáp lại chỉ có cái lắc đầu nhưng trông gương mặt xanh xao của Hoseok thì có lẽ hồn vẫn chưa về với thân xác. Jimin chạy qua vỗ lưng anh, mặt mày nham nhở cười cười.

"Anh như thế tại sao lại còn lên làm gì?"

"Chíp bông à, em còn trách. Không vì em thì vì ai?"

"Thôi em đưa anh đi rửa mặt."

Nói rồi Park Jimin dìu Hoseok đi về phía khu vệ sinh, còn quay lại nháy mắt với Jaehan một cái ngầm ý 'Cơ hội để cậu tận hưởng.' nhưng cậu vẫn đứng đơ ra đấy, tròn mắt lên nhìn Jimin với vẻ 'What? Không hiểu.'

Jimin lại tiếp tục nháy mấy cái nữa 'Ngốc, cậu còn đứng đấy làm gì. Mau đi.'

'Làm gì?' Lần này Jimin nháy liền một lúc mấy cái liền nhưng cuối vẫn là cậu không hiểu cái gì hết.

| taekook | ° lam dạ khúc° (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ