Chương 92: Vưu thị

2.9K 102 1
                                    

Quách Tố Nghi dẫn Vưu thị vào phủ, sai nha hoàn dẫn nàng ta đi sửa soạn lại, cũng báo việc này cho mẫu thân Trương thị.

Trương thị đang tính toán chi tiêu của Tiêu Ngọc Chi mấy ngày qua.

Mấy ngày trước Tiêu Ngọc Chi không ở trong phủ, từng món trang sức xiêm y làm theo yêu cầu này đều được lần lượt đưa vào trong phủ, động một tí là ba trăm, năm trăm lượng bạc, Trương thị tức giận đến nỗi cả đêm trăn trở không ngủ được. Mà mấy thứ đó lại không trả lại được, nói đến mỏi miệng, cũng chỉ trả lại được một chiếc váy trong số đó. Nói Tiêu Ngọc Chi kia, Quách An Thái lại che chở nàng ta, đúng là khiến Trương thị tức giận vô cùng.

Quách Tố Nghi nói chuyện trước mặt bà, Trương thị nghe xong ngừng một lúc, bàn tay đang gảy bàn tính cũng ngừng lại, nhìn nàng ta: "Con nói ai?"

Quách Tố Nghi quan sát vẻ mặt Trương thị, cẩn thật dè dặt nói: "Là tẩu tẩu... Trong nhà nàng không còn ai, một nữ tử yếu đuối, ngàn dặm xa xôi tới tìm đại ca, trên đường nếm trải rất nhiều khổ sở. Nữ nhi đã thu xếp cho nàng ở lại Thiên sảnh trước, nàng đang đói bụng lắm, ăn ngấu nghiến, mẫu thân, nàng thật sự rất đáng thương."

Năm đó, ở chỗ bọn họ, Vưu thị cũng được xem như là phương danh lan xa, Đại Ngụy coi trọng nữ tử vô tài mới là đức, mà Vưu thị vừa hiền lành, lại từng đọc một vài thi thư, càng khác với những nữ tử nơi thôn quê. Khi đó Quách Tố Nghi còn nhỏ, liền thích Vưu thị dạy nàng biết chữ, hiện tại nàng có thể đọc hiểu một ít chữ, đều là nhờ công lao của Vưu thị.

"Đáng đời nàng ta!"

Trương thị đặt bàn tính xuống, vẻ mặt tức giận.

Bà trăm cay ngàn đắng nuôi lớn hai đứa con, nhi tử muốn lấy vợ, đã tiêu tốn hơn nửa số tiền tích góp của bà. Vưu thị vào cửa, hiền lành nhu thuận, bà rất vừa lòng. Tưởng rằng vậy là tốt rồi, cuối cùng người làm mẫu thân như bà cũng có thể thoải mái một chút, nào ngờ Vưu thị lại không hề có chừng mực, luôn thích đi quấy rầy lúc nhi tử đang yên tĩnh học bài.

Về sau lại càng không nói nổi. Bà vừa trút giận lên nàng ta, lại yếu ớt trở về nhà mẹ đẻ trong cơn tức giận.

Trương thị nghiến răng nghiến lợi nói: "Lúc trước muốn đi thì đi, làm như Quách gia chúng ta ngược đãi nàng ta lắm sao? Con có biết những người đồng hương của chúng ta nói về chúng ta như thế nào không? Sau này còn có cô nương nàng nào nguyện ý gả cho đại ca con nữa?"

Người Trương thị yêu thương nhất chính là nhi tử.

Quách An Thái văn võ song toàn, là miếng mồi ngon ở trong thôn, không biết có bao nhiêu cô nương muốn gả cho hắn, dù cho hắn đã từng hưu thê, cũng có rất nhiều hoàng hoa khuê nữ muốn gả cho hắn. Mà Vưu thị ầm ĩ thành như vậy, Quách An Khang liền không người hỏi tới. Hiện giờ hắn cũng đã 30, bà vẫn chưa có tôn tử để bế, còn không phải do Vưu thị kia làm hại sao?

Quách Tố Nghi tiến lên phía trước nói: "Nhưng mà mẫu thân, bây giờ nàng cũng đã đến đây, ngoài chỗ chúng ta, hoàn toàn không còn chỗ nào để đi, dù sao trước đây nàng cũng là thê tử của đại ca, cũng từng gọi người là mẫu thân lâu như vậy..."

Thê tử của bạo quânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ