"Sau khi Hán Vương thành thân, không giống với trước kia lắm."
Trong cung, Tuyên Đức Điện, cũng đèn đuốc sáng choang.
Thu vừa đến, người thường chỉ cảm thấy mát mẻ một chút, mặc thêm một thêm quần áo là được.
Hoàng Phu lại dựa vào một chậu lửa than ở bên. Trước người của nàng để lên một tấm án thư, trên án bày tấu chương, tay phải Hoàng Phu chấp bút, chăm chú nhìn, tay trái vươn ra để bên chậu than, hơi ấm lan từ đầu ngón tay, lan đến toàn thân.
Có điều chỉ dựa vào cánh tay trái để sưởi ấm, dường như còn thiếu rất nhiều, Hoàng Phu xem xong một quyển, đề bút ở trên phê mấy chữ, cung nữ ở bên cạnh lấy đi tấu chương, đổi lấy bản tấu chương khác chưa phê duyện, hạ bút son, đem tay phải đến sưởi ấm bên chậu than.
Cung nữ mở ra tấu chương mới, để lên án thư. Hoàng Phu lại đề bút, tiếp tục phê duyệt. Vừa mới lấy được chút ấm áp, có điều chốc lát liền tản đi, cảm giác lành lạnh lại gói trên đầu ngón tay.
Hoàng Phu như hoàn toàn bất giác, xem xong tấu chương, phê mấy dòng chữ, nếu như vừa như vậy, thừa dịp lúc rãnh rỗi, đưa tay đến bên chậu than thoáng sưởi ấm, liền lại đến xem tiếp một quyển.
Như vậy vòng đi vòng lại.
Chờ Hoàng Đế ở tiền điện nghị sự xong, Hoàng Phu vừa vặn phê xong mớ tấu chương.
Hoàng Đế chạy nước kiệu vào điện, thấy Hoàng Phu vẫn còn đó, gấp gáp đi đến bên cạnh nàng. Hoàng Phu từ nhỏ túc trí đa mưu, danh chấn trong biển ẩn sĩ, gia nhập dưới trướng Hoàng Đế lúc còn là Bộc Dương công chúa, lấy thân mưu sĩ phụng dưỡng nàng, sau đó hai người tình cảm dần sinh, sau đau khổ khúc chiết, ưng thuận ước hẹn đầu bạc. Bao nhiêu năm trôi qua, đã sớm đem Hoàng Đế hiểu rõ thấu triệt.
Nhìn vẻ mặt nàng, liền biết nàng ấy có đang lo lắng cho nàng bị lạnh hay không.
Quả thực, Hoàng Đế vừa đến gần, liền khom người muốn chạm vào tay nàng, kiểm tra nhiệt độ của nàng. Hoàng Phu không chờ Hoàng Đế chạm đến mu bàn tay của nàng, giơ tay trái lên một cách tự nhiên, chủ động nắm chặt tay Hoàng Đế.
Tay trái thả bên chậu than nửa đêm, tất nhiên là ấm rồi.
Hoàng Đế thở phào nhẹ nhõm.
Hoàng Phu thân thể rất không tốt, mỗi khi trời chuyển lạnh, đều sẽ bệnh một hồi, mấy năm qua ở trong cung điều dưỡng, tính ra đã có chút khởi sắc, làm sao căn cơ đơn bạc, tật xấu úy hàn vẫn không triệt tiêu được.
Nếu hôm đó trời lạnh, nếu bị lạnh, nhất định sẽ bệnh nặng.
Hoàng Đế vừa đem tâm thả xuống, liền thấy Hoàng Phu đang nhìn nàng cười. Hoàng Đế biết nàng ấy đang cười nàng chuyện bé xé ra to, cũng không giận. Thân thể A Tú, xưa nay là một cái tâm bệnh của nàng, nàng chỉ mong A Tú có thể khỏe mạnh, sợ chăm sóc nàng ấy không tốt.
Tuyên Đức Điện rộng lớn lỏng lẻo, trong điện bốn phía là cửa, lại lớn, khó có thể giữ được hơi ấm, kém xa tẩm điện của các nàng, Hoàng Đế lệnh cung nữ đi lấy áo khoác đến, lại cùng Hoàng Phu nhắc tới: "Nàng ở đây hay tẩm điện xem tấu chương cũng giống nhau, không cần ở đây chờ ta."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - Edit] Đào Hoa Khúc - Nhược Hoa Từ Thụ
Ficción GeneralEditor: Didi Tác phẩm: Đào Hoa Khúc (桃花曲) Tác giả: Nhược Hoa Từ Thụ (若花辞树) Thể loại: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, nữ phẫn nam trang, ngọt sủng, tiểu ngược, HE Độ dài: 129 chương + 10 phiên ngoại Nhân vật chính: Hán Vương (Tiêu Duyên), Hán...