Chương 85.

2.9K 255 12
                                    

"Nếu như nàng thương tâm, sợ là lại muốn khóc."


Cái lạnh mùa xuân se lạnh, ban đêm là sâm nhiên nhất.

Hán Vương một mặt dính chặt lấy Quân Dao, mặt khác bọc chăn gấm, cả người đều ấm áp, an nhàn cực kỳ.

Mười mấy tên đại thần tràn vào thành Lâm Truy, Hán Vương Cung nho nhỏ đều có vẻ chen chúc cả lên, ban ngày khắp nơi đều huyên náo. Hán Vương chỉ cảm thấy rất lâu rồi chưa từng được yên tĩnh.

Nàng quên mất căng thẳng của buổi đăng cơ ngày mai, vùi ở trong lòng Quân Dao bình yên ngủ.


Đại điển đăng cơ ngày đó mọi việc rờm rà, Hán Vương giờ Dần phải thức dậy, đốt hương tắm rửa, thay đổi mũ miện, dẫn đủ loại quan lại hướng về tông miếu tế bái tổ tiên.

Hán Vương nghỉ ở Thiên điện, đều là lén lút đi đến, người bên ngoài cũng không biết. Ngày mai giờ Dần sắp tới, Quân Dao đánh thức tiểu điện hạ. Tiểu điện hạ mơ mơ màng màng, ngồi ở trên giường nhỏ nhẹ nhàng dụi con mắt hồi lâu.

Nàng phản ứng chậm, thức dậy cũng chậm, mỗi lần mở mắt, đều cần một lúc lâu mới có thể tỉnh. Hôm nay cũng thế. Chờ ngồi dậy, bước xuống sàn nhà thì Hán Vương mới nhớ đến, hôm nay nàng liền phải đăng cơ xưng đế, sau này muôn dân thiên hạ đều phải gánh vác đến trên người nàng rồi.

Lòng Hán Vương cảm thấy sợ hãi, quay đầu nhìn thấy Quân Dao cũng bước đến, vội hỏi: "Còn sớm, ngươi ngủ thêm chút đi."

Quân Dao cong cong môi, nói: "Ta đưa điện hạ ra ngoài."

Ngoài cửa sổ trời vẫn còn tối đen, hàn ý dày đặc, lạnh đến run rẩy cả người. Hán Vương sờ sờ tay Quân Dao, ấm áp, hơi yên tâm chút, mang giày vào, bước nhanh đi đến cạnh cửa.

Ngày lạnh như vậy. Nàng đi rồi, A Dao liền có thể ngủ lại.

Hán Vương đi ra cửa điện, dưới mái hiên lơ lửng hai ngọn đèn lồng, leo lắt chút ánh sáng. Bóng đêm đen kịt, gió lạnh nhẹ lướt qua, Hán Vương run rẩy, cơn buồn ngủ cũng tản đi hết. Nàng nhấc đèn hoa đào bên cạnh, liền xuyên qua hành lang, đi về phía tẩm điện.

"Điện hạ." Phía sau Quân Dao bỗng nhiên gọi.

Hán Vương dừng lại bước chân, xoay người lại, thấy Quân Dao đứng ở trước cửa, ý cười nhảy lên khóe mắt của Hán Vương, nàng ngoan ngoãn cười với Quân Dao, lại nói: "Bên ngoài lạnh, ngươi mau trở vào điện đi."

Quân Dao nhìn mặt nàng, cũng cười cười, gật gật đầu, nhưng không có động đậy.

Hán Vương biết A Dao nhất định sẽ nhìn nàng rời đi, liền nhấc đèn hoa đào yêu thích của nàng rời đi, để Quân Dao có thể sớm chút quay lại điện.


Đại điển đăng cơ tuân theo lễ nghi, mỗi một bước đều vô cùng nghiêm ngặt. Khi nào ra chính điện, khi nào đến tông miếu, khi nào vái, khi nào tụng, đều có quy định. Nghe nói bởi vì Hán Vương đang ở Lâm Truy, không ở kinh sư Lạc Dương, rất nhiều quy củ đều bất tiện thực tiễn mà xóa giảm.

[BHTT - Edit] Đào Hoa Khúc - Nhược Hoa Từ ThụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ