Phất phơ những hạt mưa...
Xuân trường ngồi vẽ những vòng tròn vô định lên đất bị những hạt mưa vò võ xuống mà tan biến, khi đó cậu sẽ lại nghịch lấy những viên sỏi đánh đu đi làm nước văng theo một tỉ lệ cực khó chịu cho đến khi mưa trên đầu cậu không còn chảy xuống... cậu ngước lấy mắt nhìn người đối diện...
- mẹ bảo gọi cậu về nhà ăn cơm...
- tôi không ăn...
- ừm...
Tuấn anh cho là quá quen với thái độ của trường đi nên mặc nhiên xoay người về nhà, cậu mặc kệ tiếp tục ngồi vẽ những vòng tròn nước... tầm chưa đến mười phút tuấn anh lại cầm ô ra một lần nữa, lần này là không đi tay không...
Nó đẩy trường ra chiếm chỗ ngồi dịch cạnh đưa cơm vào miệng ăn... phải nói là cái bát cơm của nó đi, làm trường có cứng rắn máy mà bụng cũng phải biểu tình...
- cơm hôm nay có đùi gà này... tơn ăn không?
- hừ, ai thèm...
- vậy nhô ăn một mình...
Tuấn anh lại ngồi sát trường, bất đắc dĩ buộc trường phải cầm lấy ô che cho nó để không bị mưa đổ vào cơm...
- mày phiền thật...
- ừm...
Nó vừa gặm thịt vừa nhìn trường cười... còn đưa ra cái đùi khiêu khích...
- đấy là do tơn chả ăn, theo nhô về thì có thịt ăn này...
- đây không quỳ gối xin cơm đâu...
- mẹ là cho đều mà, có phải quỳ đâu...
- ....
Hừ... xuân trường thả cái ô xuống đi ngược mưa về nhà, tuấn anh vừa phải cầm lấy ô cầm lấy chén mà đuổi theo xuân trường. cậu về nhà không ăn thật leo thẳng lên phòng đánh lấy một giấc ngủ... không phải con mình nên không xót, mẹ nhô cũng chẳng cần gọi lấy làm gì...
Tuấn anh lén giấu cho trường lấy một phần đem lên phòng... nhặt nhạnh từ mảnh giấy rơi đến cả đống đồ bị trường ném lung tung chả gọn...
- hagl...
Tuấn anh cầm tờ giấy của trường, gập bốn lại nhét vào túi...
.
Xuân trường khoanh hai tay lại thở không muốn đều nhìn tuấn anh chéo lấy chân gãi đầu nhìn lấy nó chả biết nói làm sao... trường cáu bẳn nhìn vào...
- oan gia à...
- đâu, là anh em...
- ai là anh em với cậu...
- không là anh em lên trên này là đồng đội...
- đi về đi, đồ lắm mồm...
- khộng, tơn đăng ký được nhô cũng đăng ký được, quyền chi mà đuổi nhô...
- nhớ mồm đấy, đừng có mà bắt chuyện với người ta...
- ơ...
Cấm mãi cũng chẳng được cái đuôi, xuân trường đi đâu tuấn anh như một cái bóng đi theo đó, rồi chả hiểu sao cả hai lại chơi bóng hiểu nhau nên được ban huấn luyện sắp xếp ở cùng lấy... xuân trường hiển nhiên không chịu liền đổi phòng qua ở với văn thanh, ở nhà bám dính nhau thì đã chớ lên này bám dính cho người ta đồn đãi lấy à...
BẠN ĐANG ĐỌC
Bè Chuối U23
Фэнтези° tào lao bí đao về u23 ° không hợp hơi đừng đọc ° đọc đừng nói lời cay đắng, méo nghe
