Yībǎi sìshíèr

467 21 16
                                        

Ánh mắt đức lấm la lấm lét nhìn tòa nhà nó đang ở, bây giờ đang là giữa trưa trời lại oi như này nên người ra bên ngoài cũng ít hơn hẳn...

Như vậy cũng tốt, nó xem lịch thì đến tận sáu ngày không về đội, cũng không có cách nào báo cáo vậy nên...

- anh vô cùng em nhé...

Tiếng đạt ở phía sau làm nó quay lại trừng mắt, anh ngồi im đấy cho tôi, bộ anh thấy tôi chưa đủ khổ rồi đúng không...

Lần này chắc mẩm sẽ nhận án phạt nặng từ các thầy, nó không cố ý đâu mà...

Nhìn đức khi này bộ dáng như một chú thỏ trắng sợ sệt xuống không được mà đi cũng không xong, ngồi yên thì lại càng chết...

Thôi được rồi, trước sau gì cũng chết đức hít một hơi dài bước xuống, có tử vì mấy anh cũng còn hơn là ngồi thập thò với đạt khi này...

Khi nó chỉ đặt một chân xuống đất đạt đã kéo ống quần nó lại... cho em ba mươi phút, sau ba mươi phút không thấy ra thì anh sẽ vào...

Hừm... anh có quyền gì mà vào chứ... tôi sẽ không bỏ trốn mà, có trốn lên tuyển cũng chẳng phải gặp nhau sao...

Ba mươi phút chưa đủ thời gian để tỏ những thắc mắc của đức... nó muốn hỏi anh quế ngày hôm đấy có thật là có đến đón nó không... sao khi tỉnh dậy nó lại ở nhà đạt rồi...

Hai chân chéo nhau, đạt vui vẻ nhìn bộ dáng đứng của đức, em kẹp món đồ chơi đó cho tốt vào nó rớt ra người ê mặt đầu tiên không phải là anh đâu đấy...

...

Xui xẻo thay cũng may mắn thay người nhìn thấy đức về lại đội là quế ngọc hải, hắn bỏ cả ba tầng cầu thang chạy một mạch lên phòng...

Thằng hoàng dậy mau, thằng đức về rồi kìa, không biết là có thằng đạt không nhưng mà nó đang đi vào bây giờ chắc đi vào sảnh...

- sao thằng đạt không đi cùng thằng đức lên đội luôn, lếch đến đây làm cái gì...

- tao biết tao ông nội mày... giờ sao, thằng chiến nó còn ở đây chưa về nhà đâu...

- làm méo nào tao biết được, để từ từ tao nghĩ cách, bây giờ nhất định không để hai thằng nớ gặp nhau... phải làm cho mọi sai lầm đổ lên người thằng đức...

- nhưng mà làm cách nào... tối hôm đó tao đã đi theo nên mới đón được thằng đức...

Hửm... đức chiến đi ngang qua vô tình lọt vào được chữ đức... hoàng đức mất tích là do mấy anh sao...

Hai thằng già bên trong vẫn bày mưu góp nhặt chiến đã mở cửa bạch ra làm hai thằng già điếng người...

Nộ khí xung thiên, hoàng và hải chả hiểu bước chân thụt lùi...

- nói... mấy anh là người cuối cùng gặp thằng đức...

- ...

Chết mịa mày đi quế, la to cho cố vào thằng chiến nó nghe được... chưa đến năm giây ngọc hải bình tĩnh đối diện với chiến...

- nguyễn đức chiến... tụi anh sao là người cuối cùng gặp đức... chú mày không phải dẫn thằng đức đi chơi sao... hai đứa né tao né còn không kịp ...

Bè Chuối U23Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ