Yībǎi èrshíliù

471 16 8
                                        

Có những vết đau từ từ rỉ máu từng chút một...

Hồng duy tỉnh dậy có phần choáng váng đập tay vào cạnh tường, chiếc cổ nhỏ của nó khát khô đến mức không thể phát ra tiếng gọi...

Hôm trưa nó có ăn một chút cá thêm cả vài phần cháo mà giờ tỉnh dậy lại tựa như chẳng có chút mấy sức lực...

- đức ơi...

Duy hé nặng mắt ra nhìn xung quanh tối om như này... trời đã tối rồi sao không thấy một chút gì...

Chậm rãi duy mới đi được đến cửa phòng... lâm vuốt lấy lưng của đức đang trầm mình ôm lấy hắn... làm như vầy có phải là sai không...

Một ngày đến cả hai lần hắn đều đáng đánh như này...

- ơ ... anh...

- anh phải quay lại công ty.. em ở nhà chăm sóc di giùm anh...

Cọt nghiên mình nhìn văn lâm ngồi dậy mặc quần áo vào... bây giờ anh đi làm cũng trễ rồi sao anh không xin nghỉ luôn đi...

- em... cũng muốn nhận lương đấy... anh xã, anh phát lương cho em nhé...

Đức uốn éo như một con rắn không muốn rời lấy lâm, được anh sẽ cắt ra một phần lương của anh cho em...

Trời ạ, ý em không phải là tiền... em biết anh hay hôn di mỗi khi đi làm... bây giờ em muốn được hôn như vậy cơ...

Miễn cưỡng lâm đành thuận ý đức mà với bản thân nó một nụ hôn chưa bao giờ được gọi là đủ...

Lâm rời khỏi phòng ngay sau đó bước lưng chừng gặp duy ở giữa cầu thang ...

- anh xã... trời... đã tối rồi sao...

Duy nhìn qua ô cửa cầu thang, lâm bước xuống xoay duy lấy nửa vòng, không phải là trời tối mà anh về lấy chút tài liệu, em ngủ ngon quá nên anh không muốn phá hỏng..

- anh thấy đức không ạ, em gọi cậu ấy mà cậu ấy không trả lời...

- anh không biết, có lẽ em ấy đang ngủ hoặc đi đâu đó... anh chỉ mới về thôi...

- vậy ạ... vậy để em gọi cậu ấy...

- em muốn nói gì với cậu ấy sao...

- em muốn nói chuyện phiếm thôi ạ... vì không nghe cậu ấy trả lời nên em hơi lo...

- ừ... vậy em lên phòng cậu ấy xem, anh quay lại công ty đã...

Vâng...

Duy cảm nhận cái hôn vội của lâm rồi nhanh chóng rời đi... đức ở trong phòng vẫn còn chưa có hứng mặc đồ bước đến cái tủ nhỏ...

Chiếc tủ này có cả rượu và thuốc lá... còn có những thứ vụn vặt sẽ cần có...

...

Cứ thế... đức vẫn chăm cho cả lâm và duy, một nửa ban ngày và một ban đêm...

Lâm càng thấy ngại với tội lỗi chất nén bao nhiêu thì duy lại thích thú đức bấy nhiêu... thậm chí nó còn cằn nhằn đức khó tính quá chả chịu ưng mấy anh mà nó lựa... mấy anh này cũng có tệ lắm đâu...

Bè Chuối U23Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ