Yībǎi líng sān

696 52 1
                                        

Trận đấu kết thúc, quang hải bước từ đường hầm ra bên ngoài sân vận động đập liền vào mắt nó là một chuỗi bóng bay thật lớn kèm xì xồ tiếng náo nhiệt...

Như chỉ đợi đúng chủ nhân của mình, người đàn ông thẳng lấy hướng hải bước đến...

Đám đông thêm trầm trồ, là một fan nào quá khích như này hoặc không phải là quan cảnh cầu hôn nào lãng mạn nào đó chứ... hải lùi đến vài ba bước...

- cậu là nguyễn quang hải...

- vâng... là tôi... anh là...

- tôi chỉ là người giao đồ...

Hải thở phào nhẹ nhõm xen phần tiếc nuối... cứ tưởng...

- giao đồ... tôi tôi không đặt gì cơ mà...

- cái này không phải cậu đặt, là quà thiếu... à thôi cậu nhận giùm tôi còn phải đi..

Hắn dán chặt miệng lại đưa cho hải chiếc hộp, ở góc sau chung thuận tay lấy luôn chiếc hộp đưa khỏi tầm với...

- bánh fan tặng à cho ăn với...

- ơ... chung tuyết, trả đây...

Hải nhún nhún nhảy nhảy lên giành lại, người ta còn chưa mở ra... oseni đi phía sau đập lấy chung một cú giành chiếc hộp trả về hải...

Tụi bây cà quần hết giờ về mịa nó đi...

- anh hải... yêu anh nhất... ai tặng gì cho anh đó... em coi mới...

Hậu chen vào đẩy chung ra hải ôm chặt chiếc hộp... không cho, về tự lén coi một mình...

Nhưng mà cái nhiệm vụ bất khả thi khi hải mở là một đám hóng chuyện nhìn hải mở chiếc hộp...

Không phải đồ ăn... đức huy chẹp lưỡi làm uổng công hóng theo, chỉ là một tấm danh thiếp không hơn ...

Làm màu cả đám tản ra mặc kệ hải và món quà... lúc này hải mới lật ngược danh thiếp lên nhìn những chữ được viết đằng sau... ở bên trong có sẵn luôn vé máy bay...

Nhưng mà như này không phải là bốn giờ sáng mai sao, sớm như vậy...

Hải viết lá thư xin nghỉ phép hai giờ đã rời khỏi đội đi đến sân bay một mình... ngồi đợi đến bốn giờ mắt nó muốn nhắm dít lại...

Một tiếng bảy phút hải lơ ngơ bước xuống sân bay chưa biết phải làm gì tiếp theo thì chùm bóng lại thu hút nó đi...

Anh ta còn cầm một cái bảng ghi tên cậu...

- vâng... tôi là nguyễn quang hải...

- ....

Gì cũng được, hắn cũng không biết tiếng việt nhìn ảnh giống người là được...

Hải được dúi đưa chiếc hộp lần này không để giống lần trước hải kéo tay hỏi lấy...

Anh ta không biết gì đâu chỉ ra hiệu hải theo lên xe...

Một chiếc taxi đợi sẵn, hải được đẩy vào trong... hành lý thì được anh ta cất ở sau...

Tiếng địa phương bung xõa hải ngô nghê không hiểu... đến muốn giao tiếp cũng có phần khó, cả điện thoại cũng mất sóng đi...

Bè Chuối U23Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ