Chiếc xe đi đến hancheon ro thì tắc đường, son cầm chặt tay lái tưởng chừng như nếu anh dùng thêm một chút sức nữa anh có thể bẻ gãy nó...
Bây giờ không phải là giờ cao điển sao lại tắc đường cơ chứ...
Cái tin nhắn của woo vừa lúc đập vào mắt anh... anh trả lời lấy lệ nhìn những cơn mưa nặng hạt dần tạo nên âm thanh giọt trên thùng xe của anh ngay bây giờ...
Lại mưa... hàn quốc chưa vào đông sao đã cứ mãi mưa rồi... như vầy đường xá tắc hơn thì hắn chỉ có nước bỏ xe chạy bộ đến bệnh viện...
Vẫn là chịu không được, son kéo chiếc túi ghế bên kéo một ra một chiếc mũ và một chiếc khẩu trang định hướng thẳng bệnh viện s mà chạy đến...
Trường đưa tay gõ lên kính.. mấy ngày nay ăn ngủ nhiều không gặp jae thì gặp jo làm nó chẳng còn phân biệt được khái niệm về thời gian... mây đen như này nước anh xa xôi đó liệu có gửi được một chút nắng...
Jo hyeon làm thủ tục xuất viện cho trường, khi nãy hắn vô tình nghe được hộ lý nói chuyện, e rằng son hueng min đã biết chỗ này sẽ tìm đến ngay thôi...
Em ấy khó khăn với hắn như vậy hắn sợ khi thật sự phải thi đấu xa em ấy cũng có thể thoát khỏi hắn dễ dàng như hôm nay nếu hắn không cẩn thận... nếu đã lo lắng như này chi bằng đưa em ấy về lại nhà... internet wifi gì cấm tiệt, để xem em ấy làm cách nào có thể liên hệ với son được...
So young nhìn tấm lưng hắn từ phía sau vui vẻ bước đến chào lấy jo, jo à anh đang ở bệnh viện làm gì thế... không phải anh luyện tập bị chấn thương gì rồi đấy chứ...
Hắn nhìn cô kỹ hơn một chút nhoẻn miệng cười... so young, em cưới chồng rồi đẹp hơn nhìn không ra đấy...
Cô hơi ngại khi nhắc về vấn đề này, jo hyeon em đã li hôn hơn ba tháng anh không biết tin gì sao...
Li hôn...
Ngày xưa em bỏ son để tạo nên hạnh phúc nhỏ, chưa được hai năm em đã li hôn rồi...
Ừ, có thể là do ngày xưa em hơi dại dột mới chê nghề cầu thủ, bây giờ có hối hận cũng hối không kịp rồi...
Không phải không kịp... so young nếu bây giờ anh tạo cơ hội cho em và son hueng min, em có đồng ý quay lại với cậu ta không...
Anh đùa à... em làm gì còn cơ hội...
So young nhìn ánh mắt tự tin của jo không hiểu sao lại gật đầu...
Ở căn phòng bên ngoài nhìn qua ô cửa, so young có thể thấy jo hyeon đang cố gắng thay đồ cho một ai đấy ...
Jo hyeon woo... anh nghe rõ đây, dù anh cố giam giữ tôi như nào tôi vẫn nhất định sẽ thoát được... khi đó anh đợi nhận quả báo đi...
Anh vẫn đang nhận quả báo đây... nhưng em yên tâm nhất định có một ngày em sẽ tự do và khi đó em đã yêu anh...
Khi đó quả báo có nặng hơn anh cũng sẽ miễn cưỡng xem là quà cưới của em...
Trường cắn môi mình nhìn ra cửa làm so young vội tránh đi, đó là một thanh niên ngoại quốc sao... cô đã nhìn tỏ cậu ấy nhìn thế nào vẫn là không nhìn ra được điểm được coi là thu hút...
![](https://img.wattpad.com/cover/172079470-288-k855274.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Bè Chuối U23
Fantasy° tào lao bí đao về u23 ° không hợp hơi đừng đọc ° đọc đừng nói lời cay đắng, méo nghe