Yībǎi língwǔ

734 47 4
                                        

Đã bảo là đừng có yêu...

Đoàn văn hậu bước một bước, tấn sinh bước lùi đến ba bước... vì lẽ hắn không muốn không gian yên tĩnh của mình bị cái kẻ không ngừng hoạt náo kia phá vỡ...

Tựa hồ như những lúc không phải tập, sinh giấu người đi ở đâu đó trong căn phòng chỉ có một mình mình...

Vậy nhưng hậu cũng chẳng đơn giản lại chịu thua bỏ cuộc như thế, chẳng nhớ là nó đã nói ở đâu nhất định kéo sinh về lại thế giới loài người này... chưa đến hai nhăm mà cứ như ông già nhăm hai í...

Nhưng mà gặp ông già như này, hậu lại vô cùng cực khổ nhiều khi muốn gào thét bão lòng...

Bị hậu làm phiền đến bực, sinh chỉ biết cách tập xong là lủi đi mất tiệt trước khi hậu phát hiện ra...

- anh sinh...

Hậu cầm hẳn nùi bóng chạy bước ra cổng... mới thấy bóng như này đâu lại mất rồi chứ...

- chinh đen...

Đm... mày có thể gọi tử tế hơn được không, dạy trăm lần như một à...

- sinh đâu.. đi cùng anh hông...

- mày điên bố à... nó trong túi tao nè, mày lấy hông...

- đm người ta hỏi tử tế.. sinh ở cùng phòng với anh mà lẽ nào anh hông biết...

- bị mày theo đuôi đến khuya nó mới về tao nỏ biết mô...

Chinh nhại giọng đá phăng hậu sang một bên... thời tiết đã oi mà còn phải đứng nóng mẹ đi...

Hậu không theo về khách sạn ngồi dán mông lên ghế trầm tư suy nghĩ ghê lắm...

Ngày hôm sau đó tình hướng có vẻ đổi chiều dần, lần này tấn sinh là người không thấy được hậu...

Đến lúc tập rong ruổi được mấy bóng rồi lại chuyển sang giờ ăn không còn kẻ phá bĩnh, sinh tưởng chừng như tìm được về cõi trời riêng của mình...

- này...

- gì đây ạ...

- nước ép đấy...

- dạ em cám ơn...

- đừng có cảm ơn tao...

- dạ...

Sinh khó hiểu nhìn chinh lầm bà lầm bầm mắng nhiếc cái thằng đang khom lưng hé mắt dòm vào kìa, thân hình đã cao gần mẹ hai mét mà đứng tựa như cái lũ bé tí ti dễ thương kia, tưởng tượng thôi cũng đã rùng mình...

Sinh đoán già đoán non cầm chai nước ép rồi đặt xuống kéo túi lại bỏ những vật dụng cần rồi đi ra khỏi phòng...

Thật sự chứ, người ta chăm cỡ đó rồi mà không mảy may động lòng là như nào...

Đức chinh nhìn hậu bước vào nộ khí xung thiên ép nó áp vào tường...

- chinh đen...

- bố nhà mày... tên tao mày gọi to bố ông bà ra... đức dái à..

- anh nói thiệt em nghe đi...

- nói gì, mày thần kinh à...

- anh sinh có người yêu thật...?

- đ* biết...

Bè Chuối U23Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ