Yībǎi língbā

680 46 10
                                    

Trên ăn dưới lộng, bữa ăn sương sương nhè nhẹ của xuân trường kéo dài tận hai tiếng...

Với món nước lỏng bỏng có dùng muỗng kiểu gì cũng rơi đổ, trường đo đúng nhịp đợi khi cả hai thứ kia hoan hỉ làm một nó tự khắc đưa chén húp trọn đến một miếng xương cũng rào rạo trong miệng...

Tiếp được món mì cái nĩa bỗng vô dụng thừa trong cái tình huống trơn trượt này... thật sự cả đêm qua đến giờ không đuối sức sao...

Son đang chật vật giữa cái không gian nhỏ hẹp thì dừng hẳn lại áp hơi thở vào lưng trường .. đến cuối cùng cái người như anh cũng chịu mệt lấy rồi đấy... còn nhân hắn chưa lại sức trường kéo trọn những gì trên bàn về phía của mình...

- em...

- sao...

- chúng ta đi hẹn hò đi... hẹn hò ở băng cốc...

- ....

Miếng bánh gọn lỏn trong miệng trường, hẹn hò làm gì khi những gì anh đã làm cho tôi thập phần te tua cả... nhưng mà anh ta vừa nói gì nhỉ, băng cốc... chúng ta đang ở băng cốc sao...

Trường chạy đến ban công kéo tấm rèm che dày bật tỏa ánh nắng soi rọi cả căn phòng, làm thế nào có thể chứ... làm thế nào...

- bảo bối đi tắm nào sau đó chúng ta sẽ cùng đi dạo phố...

Son bước đến ôm lấy trường áp vào thân thể của mình cẩn thận cắn nhẹ nghiêng bên cổ...

Anh, hơn nữa anh không sợ đám paparazzi chụp được ảnh anh đi cùng tôi ở một hàng quán nào đó sao... tôi thì sợ đấy...

Son cẩn thận pha lượng nước ấm vừa đủ cầm tay trường kéo vào ngâm nhẹ, nước ấm làm giảm đi sự thương tổn kia ấm áp đến tận bên trong... trường lim dim cảm nhận sự dễ chịu khi này...

Bảo bối, em thật sự quyến rũ anh đến như này, son gập quỳ hẳn gối trong chiếc bồn nhỏ kia chỉ để cảm nhận nụ hôn của người đẹp... chỉ cần là em chưa bao giờ anh hối hận cả...

- a hắt... hắt xì...

Chiếc khăn lông to phủ lên đầu trường, mãi hôn mà quên mất làm em nhiễm nước như này .. trường liếc lấy hắn tự lau đầu mình xoay một vòng nhìn trong gương... phải mặc đồ như nào mới che hết được những dấu vết như này...

- son hue ming ..

Trường nhớ ra gì đó gắt giọng gọi hết họ tên nhà son ra, bộ đồ nó mặc trên người bị hắn ta làm giãn nhão còn đâu, bị lôi đi như này nó không còn bộ đồ nào cả...

Trước khi trường kịp lầm bầm son đã lôi ra bộ đồ hắn chuẩn bị sẵn phủ lên người trường, anh cũng không mang đồ cho em ké đâu, em muốn ra ngoài thì mặc thứ này vào...

Em xem...

- nào nào, bà xã đừng nóng, là hàn phục nước anh, anh vẫn muốn nhìn em mặc hanbok một lần nữa...

- anh đi mà mặc...

Không ra ngoài nó có thể đặc mua đồ trên mạng mà, nếu mà chịu thua anh thì tôi đổi hẳn tên luôn đi...

Bè Chuối U23Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ