Jiǔshísí

553 26 8
                                        

Chúng ta... chưa từng... chưa từng là gì của nhau cả...

Văn hậu nghiễm nhiễn khó chịu nhìn danh trung hết từ cửa chạy ra rồi lại chạy vào... chóng hết cả mặt...

- trần danh trung...

- à dạ...

Nó chả biết từ đâu bê luôn một dĩa trái cây bự đứng đuôi giường nhìn lấy hắn... chẳng lẽ lại mang tiếng ma cũ bắt nạt ma mới...

Thật sự nếu mày bằng tuổi bố đã đập mày bẹp dí cho mày bớt tự tiện vào phòng người khác đi...

Trước đây một hà đức chinh cũng đủ phiền rồi... nhưng mà khi hắn không thấy chinh phiền nữa thì lại lòi ra một thằng nhóc đụng một tí sẽ là rơm rớm nước mắt...

Mày định soán ngôi của lão toàn đấy à...

- mày... cầm cái gì đấy...

Trung nhìn dĩa trái cây trên tay mình, ừ thì anh không thấy à...

- trái cây ạ...

- đưa ít miếng đi, bụng mày bụng thuồng luồng à... ăn nhiêu đó không bị tiêu chảy cũng bị...

- anh độc mồm thế... đây là em dành cho anh xã nhà em... anh ấy ngủ dậy sẽ rất đói đấy...

- ....

Đmm... iu nhau thì né bố chỗ khác... đây là phòng bố... trung ngẫm đi một lúc lấy cái dĩa xíu xiu chia sẻ qua một ít...

- đây là phần anh... không xin nữa nhé, anh huy đã tớp bớt của em lắm luôn rồi đấy...

Ơ... ngon, chia cho bố huy mà đ* mời anh đây à... mà không đúng... chuyện đáng quan tâm là chuyện này sao...

Khi hậu nhớ ra thì trung đã chạy tọt ngồi vào cạnh dụng... anh xã dậy đi, ngủ từ hồi chiều giờ rồi...

Tiến dụng không muốn dậy, ít ra thì đang khó xử không biết cắt đuôi trung làm như nào...

Nếu thời gian có thể quay ngược hắn sẽ uốn lưỡi bảy lần... thằng hậu nói không sai... hắn chả nên mở miệng phí mồm...

Nghĩ đến đây dụng kéo chăn nhìn nó .. ánh mắt hai bên nhìn nhau bị cắt đứt đoạn bởi danh trung...

- anh xã... anh dậy rồi...

- ... trung... em đừng có gọi anh là anh xã nữa... anh không quen...

- thì từ từ quen được mà... với lại em nói chuyện chúng ta với bố mẹ em rồi... hết giải bố mẹ bảo anh về gặp nì...

Trung khui cả chai cam ra cho dụng, hắn suýt phải nghẹn... em chơi trò đánh phủ đầu đấy à...

Hết hứng chiến rồi... hậu đạp chăn mền qua bên bước ra ngoài dụng gọi với lại...

- hậu... tao đi chung...

- anh biết người ta đi đâu mà đi chung... lỡ như anh ấy đi hẹn hò thì sao... anh ngồi ăn trái cây em cắt đi...

- ....

Hậu nhếch miệng đổ dồn cú lườm lại chạy sang các phòng bên tìm một phòng nào đó chịu khó chứa nó lúc này...

Bè Chuối U23Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ