-" Em xin lỗi..."
Jimin, V và Jungkook cúi đầu đồng thanh, đây đã là lần thứ bao nhiêu họ chứng kiến bộ dạng suy sụp của Suga rồi? Kể từ ngày Junghyun rời đi, họ cũng chẳng đếm được nữa...
-" Không, mấy đứa không cần xin lỗi. Hyunie không muốn mấy đứa nói với anh nên mấy đứa mới không nói, anh hiểu mà. Anh có tư cách gì mà đòi gặp lại em ấy, có tư cách gì mà chất vấn mấy đứa chứ! Anh mới là người nên xin lỗi, anh xin lỗi...."
-" Anh đừng như vậy mà!"
Jungkook đau lòng ôm lấy tấm lưng cô đơn trơ trọi của Suga, người anh trai này đã gồng mình kiềm nén đau thương suốt ba năm qua, đã hi sinh quá nhiều cho tình yêu của cậu. Sau ba năm, nhìn lại những lần mình đối xử tồi tệ với anh, Jungkook thật sự ân hận, cậu không muốn chứng kiến anh tiếp tục tổn thương thêm nữa.
V cũng không kiềm được ôm lấy Suga cùng Jungkook, anh quyết định đưa tấm danh thiếp cất trong ốp điện thoại cho Suga trước ánh nhìn phân vân của Jimin.
-" Tớ nghĩ là mình nên để anh ấy biết về tấm danh thiếp này. Xin lỗi cậu, Min à..."
-" Cái gì đây?"
Suga nhận tấm danh thiếp từ tay V, nhìn dòng số điện thoại, địa chỉ làm việc và tên Junghyun được in trên đó, trái tim anh không ngực đập bang bang trong lồng ngực, kí ức về lần gặp đầu tiên của bọn họ lại hiện về, tấm danh thiếp này thật giống với tấm danh thiếp Junghyun đưa cho V ngày hôm đó, chỉ có nội dung trên đó là khác nhau thôi.
Jimin nhìn V thở dài rồi nhìn sang Suga, không nhanh không chậm giải thích:
-" Đây là danh thiếp Hyunie đưa cho em sau lần gặp hôm trước, em xin lỗi vì đã giấu anh đến tận bây giờ. Em đã định giữ bí mật về nó vì Hyunie muốn như vậy, nhưng nhìn anh thế này... em không thể giữ bí mật thêm được nữa. Cách thức liên lạc cũng có rồi, muốn làm gì là việc của anh, tụi em sẽ không can thiệp vào. Chỉ mong anh và Hyunie khi gặp lại, có thể nói ra hết những tâm sự và khúc mắc trong lòng cả hai. Mang em ấy về lại bên anh được thì tốt, không mang được cũng mong hai người sau này nếu có vô tình gặp lại vẫn có thể mỉm cười chào nhau như những người bạn."
Suga chợt thấy khóe mắt cay cay, anh ôm chầm lấy Jimin, không kiềm được xúc động:
-" Cảm ơn em đã cho anh một cơ hội, anh sẽ trân trọng nó!"
-" Mai là tụi mình sang Chicago rồi, anh định tính sao với tấm danh thiếp này đây?"
Khẽ vỗ nhẹ vai Suga an ủi, Jimin thành thật hỏi.
-"Phải đó, anh tính gặp lại cậu ấy lúc nào và như thế nào vậy?"
Jungkook cũng tò mò.
-" Đã có danh thiếp của Hyunie thì không sợ không thể gặp lại, anh cũng chưa nghĩ ra nên hẹn gặp em ấy thế nào... Cứ hẹn bình thường như Taehyung và Kookie anh sợ Hyunie sẽ không đồng ý, sẽ lại tìm cách chạy trốn anh nên tạm thời cứ án binh bất động đã, mấy đứa cũng đừng nói gì với Hyunie về việc anh đã biết về tấm danh thiếp này rồi nhé!"
Suga lấy lại bình tĩnh, cẩn thận dặn dò maknae line.
-"Tụi em biết rồi!"
Ba người ngoan ngoãn gật đầu rồi ai về phòng nấy, trong đầu cả ba đều có thật nhiều những suy nghĩ ngổn ngang. Có lẽ điều họ làm là đúng, họ không cảm thấy hối hận về hành động của mình ngày hôm nay. Suga thấy được Junghyun là một sự sắp đặt của số phận chứ không phải do bọn họ tạo cơ hội, nếu số phận đã quyết định để hai người gặp lại nhau, thì cứ thuận theo số phận, để hai người gặp lại đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] {SUGA} HÀNG XÓM CỦA TÔI LÀ BTS
FanfictionTác giả: Tiểu Bạch Hi Thể loại: fanfiction, ngôn tình, hiện thực. Số chap: 85 chap + 1 PN Tình trạng: Đã hoàn thành. Truyện được sáng tác và đăng tải duy nhất trên trang wattpad TieuBachHi, nếu bạn đọc truyện ở trang web nào khác, xin vui lòng repor...