Chap 16: Bí Mật Bại Lộ.

2.1K 126 0
                                    

Xem TV được một lúc, hai mắt các thành viên bắt đầu díu vào nhau. Họ phải dậy sớm chuẩn bị party nên mệt mỏi là khó tránh khỏi, ai cũng ngáp ngắn ngáp dài, Suga còn vô tư tựa đầu vào vai Junghyun ngủ, đồng hồ trên tường đã điểm 2h chiều, Junghyun cũng thấy buồn ngủ, cô lay nhẹ Suga trên vai dậy:

-" Vào phòng ngủ đi anh, em phải về rồi."

-" Không thích!"

Suga dụi đầu vào vai Junghyun, hai tay ôm chặt cánh tay cô.

Junghyun dở khóc dở cười:

-" Ngoan nào, em ở ngoài cả ngày rất mệt, thả ra em còn về nhà ngủ nữa."

Thấy cô uể oải, Suga miễn cưỡng buông cánh tay cô, vò vò mái tóc nâu đen bông xù của mình đứng lên:

-" Vậy anh về phòng ngủ trước, chúc em ngủ ngon! "

-" Anh cũng ngủ ngon!"

Junghyun cười dịu dàng nhìn theo bóng lưng anh khuất sau cánh cửa rồi mới đánh thức các thành viên đang gà gật trên sô pha dậy, nhắc họ về phòng ngủ cho thoải mái.

-" Em về đây, cảm ơn các anh vì party hôm nay nhé!"

Junghyun híp mắt cười.

-" Oáppp....có gì đâu! Bye bye nha Hyunie ~"

Jimin che miệng ngáp vẫy tay với Junghyun.

-" Hôm khác lại sang chơi nhé!"

J-hope quay mông theo Jimin về phòng.

-" Em kiểm tra xem còn quên gì không rồi hãy về?"

Jin ngáp dài nhắc nhở.

-" Tụi anh về phòng trước, bye bye em. Ra nhớ đóng cửa giúp anh nhé Hyunie!"

RM khoác vai Jin dặn dò, uể oải đi về phòng của cả hai.

Thấy vẻ mệt mỏi hiện trên gương mặt từng thành viên, Junghyun vừa hạnh phúc lại vừa thấy xót xa, nhìn theo bóng lưng họ cảm kích. Nghe lời nhắc nhở của Jin, cô kiểm tra lại một lượt đồ dùng của mình, phát hiện điện thoại vẫn đang ở chỗ Jungkook. Trước lúc ăn cơm cậu có giúp cô nâng cấp phiên bản game, chắc nâng cấp lâu quá, xong cũng quên chưa trả lại.

"Có nên gọi cậu ấy dậy trả điện thoại cho mình không nhỉ?"

Junghyun chần chừ, nghĩ tới cuộc gọi hoặc tin nhắn chúc mừng của ba mẹ có thể đến bất cứ lúc nào, cô liền mạnh dạn đi tới phòng Vkook gõ cửa:

-" Kookie à, cậu còn thức không?"

Một phút im lặng trôi qua, biết là người trong phòng vẫn đang ngủ, Junghyun đánh liều mở nhẹ cửa, nhón chân đi vào. Chưa kịp vui mừng khi thấy điện thoại đang nằm ngay ngắn trên đầu giường, cô đã tái mét mặt khi thấy hình ảnh hai người con trai đang nằm trên đó.

Sẽ chẳng có gì lạ nếu họ chỉ đơn thuần là ngủ chung trên một chiếc giường, cô và bạn cùng phòng cũ của cô cũng từng như thế. Nhưng ôm nhau ngủ, môi của V còn đang đặt trên trán Jungkook và tay anh thì ôm trọn lấy eo cậu, thân trên hai người đều không có mặc áo thì thật sự... cô có muốn không thấy lạ cũng không được.

Tất cả những suy đoán, giả thiết về quan hệ giữa hai người bỗng ùa về trong đầu Junghyun. Những bài báo cô từng đọc về couple Vkook mà lúc trước cô chỉ nghĩ đó là một chiêu trò PR giúp kéo thêm fan về cho nhóm nay từng dòng lại từng dòng hiện lên rõ rệt. Nỗi lo lắng bất an không rõ nguyên nhân của Jungkook, vẻ mặt nhẹ nhõm khi lắng nghe cảm nhận của cô về cộng đồng LGBT, những tin nhắn đầy lo lắng, quan tâm của V khi anh hỏi han cô về bệnh tình của Jungkook. Cử chỉ, hành động, lời nói của hai người...v...v... tất cả đều như một thước phim quay chậm ùa về, như những mảnh ghép dần được ghép lại, tạo thành một kết luận kinh hoàng khiến cô không muốn tin, thực sự không muốn tin.

[LONGFIC] {SUGA} HÀNG XÓM CỦA TÔI LÀ BTSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ