Phó Vân Chương khẽ ừm một tiếng, chậm rãi đi trước bên bàn sách, vẫn cứ vân đạm phong khinh như thế.
Ống tay áo rộng quét qua mặt bàn, chặn giấy bằng gỗ mun hình thụy thú [1], giá bút bằng đồng thau rơi xuống đất kêu loảng xoảng chát chúa, nước rửa bút cũng đổ lênh láng.
[1] Thụy thú là con thú mang lại may mắn, không có thật, được miêu tả trong Sơn Hải Kinh. Có nhiều loài thụy thú khác nhau, ví dụ Bỉ Dực Điểu là con chim một chân, một cánh, một mắt.
Y hơi sững lại, khẽ nhíu mày, trên mặt hiện ra một chút ngơ ngác mà hẳn người ngoài rất ít khi được thấy ở y, cứ như thể mớ hỗn độn trước mắt này không phải do y gây ra vậy.
Phó Vân Anh lắc đầu, đặt sách trên tay xuống, đứng lên rót cho y một ly trà hoa châu lan, cúi xuống nhặt chặn giấy và giá để bút lên, đặt lại lên bàn sách, sắp xếp lại cho gọn ngàng. Thảo nào đồ dùng trong thư phòng của Phó Văn Chương rất ít đồ sứ, có lẽ là bị rơi nhiều nên đã vỡ hết cả rồi, đồ bằng gỗ mun, đồng thau hợp với y hơn nhiều.
Phó Vân Chương bưng ly trà lên uống vài ngụm, nước trà ngọt thanh, độ ấm vừa phải không nóng quá cũng không nguội quá. Ánh mắt y hướng về phía bàn nhỏ của nàng, nhướn mày, "Đang đọc "Dịch Truyện" à?"
"Trong bản chú Cách vật cùng lý trong "Cận tư lục" có viết, đọc bất kỳ văn tự nào, trước hết cần hiểu văn nghĩa (nghĩa đen), sau đó mới tìm hiểu văn ý (nghĩa bóng). Không có chuyện không hiểu được văn nghĩa mà hiểu được văn ý. Ngay cả bậc học giả cũng không thể. Lục kinh [2] hàm nghĩa sâu xa, đọc một lần không thể hiểu ngay được. Nhưng một khi đã tìm thấy lối đi cho mình, mỗi người sẽ tự tạo được phương pháp riêng rồi phát triển nó. Tới khi giải văn tự, dựa vào phương pháp này, tự nhiên sẽ hiểu được cái "lý" ở trong đó. "Lý" này do con người tự tạo ra nên sẽ rõ ràng, giống như đi trên một con đường bằng phẳng."
[2] Lục kinh: Sáu cuốn sách cổ của Trung Hoa, gồm Kinh Thi, Kinh Thư, Kinh Dịch, Kinh Lễ, Kinh Nhạc và Kinh Xuân Thu.
Phó Vân Anh cầm một chiếc chổi và xẻng bằng nan trúc, vừa xử lý vũng nước trên mặt đất, vừa chậm rãi đọc nguyên văn mấy câu trong "Cận tư thục" rồi nói, "Tôn tiên sinh nói, "Kinh Dịch" bao gồm nghiên cứu về âm dương, tiêu tức, thăng giáng, biến hóa [3], khác hẳn với các sách còn lại. Bởi thế, muốn tạo lập được phương pháp riêng, phải đọc hết giải thích của ba vị Vương Bật, Hồ Viện và Vương An Thạch, như vậy mới hiểu được ý nghĩa trong đó."
[3] Theo Kinh Dịch, quẻ Càn chủ Dương, quẻ Khôn chủ Âm. Dương thăng thì vạn vật sinh sôi nảy nở, nên gọi là "tức". Âm giáng thì vạn vật diệt, gọi là "tiêu". Đại loại đây là sự biến hóa của Càn Khôn vạn vật.
"Vậy muội đã tìm được lối đi chưa?" Phó Vân Chương khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, mỉm cười hỏi.
Phó Vân Anh không cố đấm ăn xôi, thành thật đáp: "Nhìn ngang thành dãy, nghiêng thành ngọn, cao thấp xa gần sẽ khác ngay, nhị ca, muội đã đọc hơn một tháng rồi mà vẫn không thấy hình dáng núi Lư thế nào cả, hơn nữa càng đọc càng mù mờ, đến đường lên núi cũng không nhớ gì hết." [4]

BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN - EDIT] Lão đại là nữ lang - La Thanh Mai
RomanceThể loại: Nguyên sang, Cổ đại, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Thanh mai trúc mã, Nữ giả nam trang, Quan trường, Nam cường - Nữ cường, HE Số chương: 168 chương + 2 phiên ngoại Nguồn tiếng Trung: http://www.txt101.com/id/3687/ Nguồn convert: https...