Chương 144: Phật Lang Cơ

1.3K 65 10
                                    

Năm mới lúc nào cũng dịp vui vẻ.

Phó Vân Anh xin Chu Hòa Sưởng cho nghỉ mười ngày, nhưng mà vừa mới được rảnh rỗi được một ngày đã bị triệu kiến vào cung Càn Thanh.

Có tin tức từ bên Quảng Đông truyền về, Viên Lãng Bác còn sống, tri phủ lấy tội tham ô giam hắn vào ngục, Cẩm Y Vệ đã nghĩ cách trà trộn vào trong đó gặp hắn một lần.

Bên phủ Triệu Khánh hiện giờ đã bị tổng đốc Quảng Đông khống chế chặt chẽ, quan viên lớn nhỏ hoặc coi đây là việc không liên quan đến mình, lờ đi như không có, hoặc là cấu kết luôn với tổng đốc Quảng Đông thông đồng làm bậy.

Viên Lãng Bác nói với Cẩm Y Vệ, tổng đốc đã nhận hối lộ của người Phật Lang Cơ, tự ý cho phép người Phật Lang Cơ ở lại sinh sống, truyền giáo, cũng không quan tâm tới lời khuyên của phụ tá, lén kí kết hiệp nghị thông thương với người Phật Lang Cơ, đứng giữa kiếm lời đút vào túi riêng.

Chu Hòa Sưởng đọc xong bức thư mật của Cẩm Y Vệ, hỏi Phó Vân Anh, "Sao Trẫm lại chưa bao giờ nghe nói về cái nước Phật Lang Cơ này? Họ và có quan hệ gì với Mãn Lạt Gia? Phật Lang Cơ có phải là nước láng giềng với Mãn Lạt Gia không?"

Phó Vân Anh bảo thái giám đem bản đồ mới vẽ năm nay tới, vừa chỉ vừa chậm rãi giải thích cho Chu Hòa Sưởng.

Mãn Lạt Gia là một nước nhỏ trên biển ở Tây Dương. Tuy diện tích đất nước rất nhỏ nhưng vị trí địa lý lại vô cùng trọng yếu. Chiếm cứ được eo biển Mãn Lạt Gia, chẳng khác vào siết chặt yết hầu của con đường buôn bán mậu dịch trên biển. Nước Mãn Lạt Gia này ban đầu vốn lệ thuộc vào nước Xiêm La, sau đó sai sứ giả tới dâng sớ, nguyện trở thành một quận phụ thuộc của quốc triều, từ đó trở thành một trong những nước phụ thuộc của quốc triều.

Đội tàu đi xuống Tây Dương đã từng dừng ở nước Mãn Lạt Gia lại mấy lần.

Nước Mãn Lạt Gia ngưỡng mộ sự phồn vinh của quốc triều, đã nhiều lần sai sứ giả sang dâng triều cống.

Mấy con thần thú kì lân trong Tây Uyển của Tử Cấm Thành kia chính là do đích thân vua nước Mãn Lạt Gia dẫn tùy tùng đưa tới triều cống.

Sau này tàu của người Phật Lang Cơ đổ bộ vào Mãn Lạt Gia, xâm lấn với quy mô lớn, bọn họ có tàu tốt pháo hay, có được loại đạn pháo tiên tiến nhất, dễ dàng đuổi được vua nước Mãn Lạt Gia đi, chiếm cứ eo biệt Mãn Lạt Gia.

Người Phật Lang Cơ cho rằng Trung Nguyên nơi nào cũng đầy vàng, thèm khát của cải của Trung Nguyên, từng có ý đồ giả mạo sứ thần triều cống của Mãn Lạt Giang, định lừa gạt quan viên địa phương phủ Quảng Châu để lấy được công văn chứng nhận.

Từ sau khi lệnh cấm biển được thi hành, toàn bộ các đội tàu nước ngoài tới buôn bán cần phải dâng triều cống vào thời gian, địa điểm do triều đình quy định.

Cái được gọi là triều cống thực ra chính là cống phẩm, sản vật địa phương mà các nước phụ thuộc dâng lên. Triều đình nhận cống phẩm, sau đó "ban" cho họ những thứ họ yêu cầu, tỷ như vàng bạc tơ lụa vân vân.

Đông Nam có Triều Tiên, Nhật Bản, Lưu Cầu, An Nam, Xiêm La, tổng cộng mười tám quốc gia. Tây Nam có Tô Lộc Quốc, Mãn Lạt Gia, Tích Lan, tổng cộng bốn mươi bốn quốc gia. Phía bắc, đông bắc có Tây Nhung và năm mươi tám quốc gia, mười bộ lạc. Tất cả đều là các nước phải triều cống.

[HOÀN - EDIT] Lão đại là nữ lang - La Thanh MaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ