Chương 71

1.5K 157 1
                                    

Sứ giả liên bang cùng đám người Lan Kỳ Phong thay đổi địa phương tiếp tục dây dưa, Đoạn Ngọc Giác bồi ở bên người, ngáp một cái, thật sự là buồn ngủ.

Nam Khanh Hoa đắc ý nói: “Buồn ngủ thành bộ dáng này, không phải là tối hôm qua làm cái gì đi?”

Đoạn Ngọc Giác hiền lành nói: “Ngày hôm nay quá đau mắt, nhắm mắt lại một chút bảo vệ mắt của ta.”

“Ngươi——–!” Nam Khanh Hoa giận dữ. Mấy vị trưởng lão khác bên đế quốc bị Đoạn Ngọc Giác chọc cho không biết nói gì, khom người nỗ lực cố nén cười, cho dù biểu tình trên khuôn mặt đều trở nên vô cùng vặn vẹo, cũng không phát ra một chút âm thanh nào.

Bọn họ nỗ lực nhịn cười thực sự là đáng thương cực kỳ.

# Miệng lưỡi bén nhọn Đoạn Ngọc Giác thực sự là manh chết người #

Vừa trầm mặc không đến vài giây, Nam Khanh Hoa lại một lần nữa phát động tấn công về phía Đoạn Ngọc Giác, hai ba lần lại bị Đoạn Ngọc Giác cản trở lại, sau đó trầm mặc mấy phút liền phát động tấn công về phía Đoạn Ngọc Giác, làm không biết mệt cùng bị không thể nhịn được nữa A Tát cùng Tây Lộ liên thủ trấn áp.

Người này dĩ nhiên còn ngại vừa rồi không có ném đủ mặt mũi! Bây giờ còn đến khiêu khích Đoạn Ngọc Giác! Đầu óc đều bị đan dược ăn sao? !

Nam Khanh Hoa bị ép giữ yên lặng, Đoạn Ngọc Giác lần thứ hai rơi vào cục diện buồn ngủ. Lan Kỳ Phong không nhìn nổi , đơn giản để cho Đoạn Ngọc Giác về sớm, lúc gần đi còn ý vị thâm trường nhìn Đoạn Ngọc Giác, thật giống như đang đánh ý định gì. Đoạn Ngọc Giác bị hắn nhìn đến nỗi phải dừng lại bước chân, sau đó liền bình tĩnh đi.

Ra đến cửa, một đám đan dược sư nhìn Đoạn Ngọc Giác bằng cặp mắt sáng lấp lánh, tranh nhau lên nói chuyện với cậu, một đan dược sư tóc vàng hỏi: “Nam thần ngài thật sự chỉ có mười bảy tuổi sao?”

“Ân.” Đoạn Ngọc Giác hồi đáp.

“Gào gào ngao nam thần thật thân dân a! Ngài tại sao có thể ôn hòa như thế, lễ phép như thế, manh như thế gào gào ngao!” đôi mắt của đan dược sư sáng long lanh, “Nam thần ngài thích hoa gì? Nam thần ngài thích màu sắc gì? Nam thần ngài thích hoạt động gì? Nam thần ngài yêu thích kiểu người nào?” Sau đó ngượng ngùng mà cúi thấp đầu nói, “Nam thần ngài yêu thích ta sao?”

Đoạn Ngọc Giác: “…”

“Gào gào ngao nam thần đột nhiên cao lãnh rồi! Nam thần ngài cao lãnh cũng manh như thế gào gào ngao! Nam thần ngài mặc kệ như thế nào ta đều yêu ngài gào gào ngao!”

Đoạn Ngọc Giác: “…”

“Tiểu tử ngươi tử đi sang một bên, không nên hù đến nam thần a cút!” Một đan dược sư có mái tóc màu trà không chút lưu tình đạp ra hắn, bên trong kính mắt chợt lóe lên một tia ám quang.

Ở trong thời đại này, vấn đề về thị lực đã sớm được giải quyết, rất ít người sẽ bởi vì vấn đề thị lực mà phải đeo kính, bình thường những người đeo kính đều là quen thuộc che giấu nội tâm của chính mình.

 [🅡🅔🅤🅟] [Hoàn] Ta nổi tiếng khắp đế quốc Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ