Chap 12

894 104 6
                                    

Sau lần gặp mặt cậu Taehyung ở hộp đêm "Mộng mơ" tới giờ đã hơn hai tuần, cậu cũng chưa gặp lại hắn lần nào . Nói sao đi nữa thì số lần Hoseok gặp được cậu Taehyung đợt vừa rồi còn nhiều hơn mấy năm cậu cộng lại nữa. Chắc có lẽ cậu Taehyung cũng quay về Mĩ, dù sao công ty bên đó mới thành lập không lâu. 

Hoseok tay ghi chép câu trả lời vào vở bài tập, cuộc thi kiểm tra chất lượng lại sắp tới, cậu phải cố gắng nhiều hơn nữa. Mẹ và dượng Min lại có chuyến đi du lịch cùng nhau, như mọi lần Hoseok điều từ chối, cậu không muốn làm kì đà cản mũi. Bất quá đám cưới hai người chỉ còn hai tháng nữa sẽ được tổ chức, chắc mẹ cậu mong chờ lắm. 

Dượng Min và mẹ cậu gặp được nhau trong một buổi đấu giá, mẹ nói khi ấy giày cao gót của mẹ đột nhiên bị gãy. Không còn cách khác bà phải tháo luôn cả chiếc giày ấy ra, không biết dượng Min từ đâu xuất hiện. Trước tình cảnh ngại ngùng này dượng Min đã xin phép có thể bế mẹ ra xe, vì mẹ cậu không thể cò cò ra với một bên giày hoặc đi chân đất được. Cậu nhớ mẹ cậu thuận lại câu chuyện với gương mặt đỏ hồng. Có lẽ lúc ấy bà cũng hiểu được thế nào là lọt phải lưới tình.

 Tiếng Jungkook phát ra từ điện thoại kéo Hoseok về với hiện tại "Hả, cậu vừa nói gì vậy Kookie?"

"Mình nói là cậu đã ăn gì chưa, có cần mình mang thức ăn qua cho cậu không?" Jungkook lặp lại lời nói, nghĩ chắc là Hoseok mãi mê làm bài tập không chú ý đến cậu nữa rồi .

"Mình ăn rồi, dì giúp việc có chuẩn bị thức ăn cho mình mà". Bên kia là giọng nói ỉu xìu của Jungkook 'Vậy sao, mình còn định mua gà rán qua mình với cậu cùng ăn". 

Nghe tin mẹ và dượng Hoseok đã di du lịch cùng nhau cậu ta liền muốn dọn hết hành lý qua ở chung với Hoseok. Tất nhiên cậu đã bị Hoseok từ chối vì lí do phải ôn tập, Jungkook qua đây lúc nào cũng bám dính lấy cậu, xong lại kéo cậu chơi game chung, còn lâu mới rờ được vào sách vở.

 Hoseok tay bấm máy tình trả lời "Không sao, mai mình đi ăn với cậu cũng được. Đi học xong chúng ta ăn nhé". Đầu dây bên kia Jungkook hai mắt như bắt được vàng, vui đế nỗi đấm loạn xạ trong không khí. Jimin đang đọc tạp chí nhanh chóng chen vào "Hobi, anh Jiminie của em cũng đi nữa nha". 

Tay cầm bút khẽ dừng lại, dù không thấy được nhưng Jimin vẫn tưởng tượng được nụ cười ngọt ngào qua cái giọng đáng yêu của Hoseok "Sao lại không, em cũng muốn gặp lại anh Jimin".

Hoseok khá thích người anh họ này của Jungkook, có mấy lần Jimin lái chiếc xế hộp sang chảnh của mình đến đón Jungkook (thực sự chủ yếu để được gặp Hoseok), sau đó sẽ đưa Hoseok về chung dù cậu cảm thấy ngại lắm. Jimin lúc nào cũng có những câu chuyện thú vị để kể cho Hoseok nghe, nhất là những câu chuyện ngốc nghếch của Jungkook từ thời trẻ trâu. Qua tài kể chuyện của Jimin thành công khiến Hoseok cười đau cả bụng, còn Jungkook hận không đá đít người anh này đi cho khuất mắt. 

Jungkook nghe Hoseok không từ chối mà còn chấp nhận tên Jimin đi theo phá đám liền lườm cái mặt hớn hở kia một trận "Jungkook mình cúp máy đây, mình phải ôn lại phần nghe tiếng Anh". 

Chào tạm biệt rồi cúp máy, nhìn mớ ngữ pháp tiếng Anh và cả một đống bài nghe cần Hoseok giải quyết, dù không muốn cậu cũng phải cố gắng hết sức. Vì tương lai sau này thôi biết sao bây giờ. 

[END][VHope] Dưới ánh mặt trờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ