Chap 44

673 83 9
                                    

Hoseok ngồi trên bàn ăn, được mẹ và dượng Min thay nhau gắp thức ăn cho. Cậu trai chưa bao giờ là một vị công tử bột kén cá chọn canh bao giờ, trừ những món khiến Hoseok bị dị ứng thì còn lại cậu trai đều có thể ăn được. Nhưng Hoseok cũng chỉ là người bình thường, cậu trai vẫn có những món khiến mình khó nuốt, tỉ như những món có cho thêm gừng. Hoseok ghét cái vị cay nồng của nó, chỉ cần cắn trúng cậu trai có thể ói đến mật xanh mật vàng. 

Cậu nhìn bàn ăn có đến năm, sáu món có gừng, lại thấy mẹ gắp bỏ vào bát cho dượng Min, cũng lờ mờ đoán được hẳn là người thích ăn gừng. Có lẽ Hoseok rời xa mẹ quá lâu, lâu đến nỗi mẹ chẳng nhớ đến cậu trai không thích cái thứ cay cay khó ăn kia. Hoseok không trách, chỉ là nhìn mình như người vô hình trên bàn ăn lại càng khiến cậu nhớ những bữa ăn vui vẻ ở nhà với cậu Taehyung. Phần lớn mỗi bữa ăn đều là món ăn cậu trai yêu thích, cậu Taehyung sẽ đặt nó ở gần vị trí của Hoseok, vì vậy Hoseok thật sự bị nuôi cho béo béo tròn tròn, dù chỉ có cậu thấy thế, thể tạng cậu trai vốn gầy gò rồi. 

Hoseok cắn răng cho thức ăn vào miệng, cảm thấy cổ họng nhờn nhợn, bụng co thắt chỉ có thể nuốt xuống. Min Yoongi thấy cậu trai vẻ mặt không ổn đặt đũa xuống, bát cơm chẳng vơi bao nhiêu trong lòng lo lắng "Con không khỏe sao Hobi, sao không ăn tiếp?"

Kim Sunhee nhìn cả bàn thức ăn như nhớ gì đó, vỗ trán mình "Chết rồi, mẹ quên con không ăn được gừng. Để mẹ làm món khác cho con". 

Thấy mẹ mình đứng lên Hoseok đã nhanh chóng nắm lấy tay bà "Không sao đâu mẹ, mẹ cứ ăn với dượng Min, con xin phép lên phòng trước". 

Nói xong lễ phép chào hai người mới đi nhanh về phòng mình, may là trước khi về nhà Hoseok đã được Taehyung ép ăn đến no nên bây giờ không thấy đói lắm. Min Yoongi trông thấy cậu trai rời đi, tay cầm đũa lại nắm chặt lại. Hắn dùng giọng nói không vui nói với vợ "Em quên mất Hoseok không thích ăn gừng à?" 

Hắn không ngờ thứ mình thích lại là thứ cậu trai chán ghét, chán ghét đến nỗi mặt mày xanh trắng. Kim Sunhee dường như không nghe được sự khác lạ trong câu nói của chồng, đáp "Em quên mất, không sao, mốt sẽ nấu riêng cho thằng bé một, hai món riêng. Anh ăn đi" nói rồi lại đặt vào bát hắn miếng cá hấp gừng. Cả bàn ăn toàn gừng là gừng, Hoseok của hắn ăn chưa quá hai muỗng cơm làm sao chịu nỗi. 

Cậu trai đưa mắt quan sát căn phòng, vốn dĩ quen thuộc nay lại trở nên xa lạ vô cùng. Hoseok nhớ căn phòng và đám gấu bông mềm mại của mình ở biệt thự cậu Taehyung, còn nữa...nhớ cả cậu Taehyung. 

Hoseok chán nản thu sắp xếp quần áo, thật sự cậu trai cũng không muốn đi lắm. Nhưng mẹ nói rằng dượng Min rất mong mỏi có chuyến du lịch đầy đủ gia đình ba người, thậm chí vì lí do đó mà sắp xếp công việc công ty bận rộn để chuẩn bị, cậu trai không thể từ chối được. Mỗi cuối tuần khi cậu quay về đây, mẹ với dượng Min sẽ luôn ở nhà cùng với cậu. Hoseok biết công ti của dượng Min ngày càng phát triển, thời gian dành cho mẹ cậu cũng sẽ ít đi, nên cậu trai cố gắng để hai người có không gian với nhau nhiều nhất có thể. Mỗi khi ăn uống xong, cùng mẹ coi tivi một lúc Hoseok sẽ trở về phòng, hoặc làm bài tập, hoặc trò chuyện với hội bạn của mình, không thì sẽ nói chuyện với cậu Taehyung. 

[END][VHope] Dưới ánh mặt trờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ