Chap 48

756 74 9
                                    

Những ngày cuối năm đến đầu năm mới Hoseok đều bám sát Taehyung không rời dù chỉ là nửa bước, hắn bây giờ có thêm cái đuôi nhỏ xíu mang tên Jung Hoseok, tuy thế hắn không thấy phiền, ngược lại còn hưởng thụ cảm giác được Hoseok bám dính vô cùng. Cái đuôi nhỏ Hoseok lúc này đang tựa lên người hắn ngủ gà ngủ gật, bé con bị hắn ép ăn hai bát cơm đầy, chưa kịp kêu cậu trai đi vài vòng cho tiêu hóa thì cậu đã ngủ mất rồi.

Sáng này cậu trai của hắn lại nổi hứng làm tên lửa nước, Taehyung sợ Hoseok nghịch nước sẽ bị cảm mất, chỉ có thể lấy một bồn nước ấm, bản thân mình thì đứng phía sau canh chừng bé con. Lần thứ nhất, thất bại. Tên lửa nước của Hoseok không tiền đồ thay vì bay thẳng lên trời thì nó lại lủi xuống cái ụ lá to tướng. Dĩ nhiên một bé ngoan như Hoseok sẽ không bỏ cuộc, cậu trai quyết tâm ngồi mày mò xem bản thân đã sai ở dấu.

Taehyung biết bé con sẽ không cần sự giúp đỡ của mình nên vào trong lấy sẵn một ly chocolate nóng ra. May mắn khi hắn vừa bước ra thì tên lửa nước đã chịu nghe lời mà bay thẳng lên trời, không gian im lặng vang lên tiếng cười êm tai của Hoseok. Cậu trai chạy đến bên cạnh hắn, đôi mắt sáng rỡ cười lộ hàm răng đều tăm tắp "Cậu Taehyung, nó cuối cùng cũng chịu bay lên rồi á".

Gương mặt như muốn nói mau khen con đi của cậu trai khiến hắn phì cười, vuốt lại mái tóc của Hoseok "Hobi của chúng ta giỏi nhất, cũng là kiên trì nhất. Còn bây giờ con mau uống cái này đi, trời lạnh hơn rồi".

Hoseok hớp một ngụm chocolate nóng, vị ngọt vừa phải cũng cái âm ấm trôi tụt xuống cổ họng, khiên cậu trai nhịn không được rùng mình một cái. Taehyung thấy thế vội lên tiếng "Chúng ta vào nhà thôi".

Hoseok và cậu Taehyung của mình trải qua những ngày đầu năm khá vui vẻ, nhìn cậu trai say ngủ trên vai mình, hắn khẽ khàng hạ xuống đôi môi mỏng một nụ hôn "Yêu em".

Sau sự kiện vừa rồi, tình cảm của cả hai tăng thêm một bậc, tất nhiên đó là chỉ có cáo già Taehyung thấy được, còn bé sóc ngốc nhà hắn còn bé lắm, vẫn chưa hiểu gì đâu. Hoseok tất nhiên phải quay về trường học, cậu trai chuẩn bị bước sang học kì cuối cùng của đời học sinh. Nếu vậy thời gian ở bên cạnh cậu Taehyung chi còn tính bằng tháng mà thôi, cậu trai nghĩ đến thôi đã thấy buồn.

Thật sự gần nửa năm ở bên cạnh hắn, Hoseok cảm thấy mình mới sống thật sự với bản thân, thích làm gì thì làm, thích nghịch như thế nào thì nghịch, chỉ cần cậu thích, hắn không ngại đem đến cho cậu. Dĩ nhiên cậu Taehyung cũng sẽ có những giới hạn riêng, tỉ như không thể chiều theo sở thích "quái gỡ" của Hoseok.

Cậu trai học đâu ra đòi ăn kem ở mùa đông lạnh lẽo, thế nên dù đôi mắt cún con long lanh bắn về phía hắn, Taehyung vẫn quyết tâm không để cậu trai ăn món kem choco mint mà mình yêu thích. Thấy bé con buồn bã đến hai má bầu cũng xụ xuống, hắn dùng hai bàn tay to lớn nâng gương mặt cậu, cạ cái mũi mình lên mũi cậu trai, giọng dịu dàng "Con không thể ăn món này được, cổ họng của con sẽ không chịu nỗi. Chúng ta sẽ ăn khi thời tiết ấm hơn, bé con ngoan ngoãn nghe lời".

Mỗi lời nói, cái mũi của cậu trai lại nhận được đụng chạm nhẹ, cậu thậm chí mắc cỡ đến nói cà lâm "Con...nhớ...nhớ rồi ạ". Thấy cậu trai ngượng ngùng, hắn hôn thêm một cái trên trán mới thả cậu đi về phòng.

[END][VHope] Dưới ánh mặt trờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ