Chap 57

823 84 12
                                    

Hoseok đưa tầm mắt nhìn Yeontan đang vui vẻ vùi mặt chạy theo một bé châu chấu nhỏ nó tình cờ phát hiện, vừa chạy lâu lâu lại sủa từng hồi thích thú.

Bản thân cậu trai thì tựa người lên một cái cây gần đó, người làm ngỏ lời muốn lót cho cậu một lớp đệm dày nhưng Hoseok lại mỉm cười từ chối, nói rằng không cần phải như thế. Người làm của Kim Taehyung đều là người có mắt nhìn và cực kì hiểu biết quan sát sắc mặt của chủ, họ tự giác rời đi, ở phía xa để quan sát cậu chủ nhỏ, vì cậu chủ nhỏ đang không vui.

Sau cuộc trò chuyện nhỏ với cậu Seokjin thì anh cũng quay trở lại thư phòng của Taehyung, để một mình Hoseok cả người ngẩn ngơ. Quản gia Kim trên tay ôm lấy Yeontan, hiền hậu cúi người hỏi cậu trai "Cậu chủ nhỏ, cậu có muốn để Yeontan chơi đùa ngoài vườn không?"

Hoseok hơi giật người như thức tỉnh, Yeontan đưa đôi mắt tròn xoe cùng cái đầu nhỏ nghiêng nghiêng nhìn cậu, Hoseok nhẹ giọng "Sao lại không ạ".

Cậu trai đưa tay bế cún con từ tay quản gia Kim, trước đó người hầu đã nhanh chóng cầm áo khoác tới cho cậu mặc vào. Hoseok đi đến vườn cây rộng lớn thì đặt Yeontan xuống, cu cậu như chỉ chờ có thế, bốn chân ngắn ngủn ra sức chạy đi tìm mọi thứ để nghịch cho thỏa mãn.

Nếu là ngày thường Hoseok sẽ cùng Yeontan chơi nhặt bóng thì hôm nay tâm trí Hoseok không còn ổn định để làm như thế. Cậu co hai chân lên rồi ôm lấy nó, để má mình tựa lên đầu gối.

Cậu Seokjin trong lòng Hoseok giống hệt như một người thân, một người bạn, một người cha chú mà Hoseok thật sự muốn thân cận. Lần đầu cậu thấy được cậu Seokjin cũng là trong buổi tiệc cậu Taehyung ngồi lên chiếc ghế gia chủ, cậu Seokjin khi ấy đi phía sau hắn, Hoseok còn bị nhan sắc của cậu làm cho ngạc nhiên không thôi.

Nếu nói cậu Taehyung quá sắc bén, quá lạnh lùng tàn nhẫn, khiến người khác sợ hãi thì cậu Seokjin lúc nào cũng tủm tỉm cười, khí chất tao nhã như thư sinh, nếu không nói thì Hoseok còn không tin cậu Seokjin lớn hơn Taehyung đến tám tuổi. Cả hai hệt như hai thái cực âm dương khác nhau, nhưng nhìn vẻ mặt như nuốt phải bọ của phu nhân Lee, Hosoek trong lòng tự hiểu cậu Seokjin không phải đơn giản như bề ngoài.

Đến khi Hoseok dọn đến ở cùng cậu Taehyung, thời gian chung đụng với cậu Seokjin theo đó cũng tăng lên. Cậu trai thấy được cậu Seokjin nhiều lúc rất trẻ con, thích trêu chọc cậu Taehyung, hay mỗi lần thấy Hoseok căm cúi vào mớ bài tập chất cao như núi, cậu sẽ vừa tặc lưỡi vừa lắc đầu nói "Hobi à, con không thể cứ để tuổi trẻ mình bị mấy con chữ này quấn lấy, đi với cậu Seokjin, cậu dẫn con đi chơi". Không đợi Hoseok đồng ý liền kéo cậu trai đi xem phim, sau đó chính là chơi trò chơi ở trung tâm thương mại. Hoseok thật lòng, thật lòng yêu quý người cậu này của mình.

Nhớ đến hình ảnh cậu Seokjin ngồi trong phòng khách, nói về cuộc đời mình vô cùng nhẹ nhàng mà cậu trai lại đau lòng không ngớt. Phu nhân Lee là một người nhìn xa trông rộng và tính toàn cực kì thâm sâu. Ngay khi bà biết sự có mặt của cậu Seokjin thì người của bà ta theo đó cũng được cài cắm tại nhà của ngài Kim Sungmin. Bà ta vốn dĩ muốn đầu độc cậu Seokjin, thức ăn của cậu luôn được bỏ một lượng thủy ngân vừa đủ, không để mọi người phát hiện ra, phu nhân Lee chính là muốn cậu Seokjin thần trí bất ổn, sẽ phát điên ở thời gian tiếp theo.

[END][VHope] Dưới ánh mặt trờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ