Part 14.

829 59 3
                                    


Sau khi Ngụy Vô Tiện lãnh phạt mấy chục roi của Lam lão tiên sinh, được huynh trưởng của Lam Vong Cơ- Lam Hi Thần chỉ cho suối trị thương, liền tìm đến để chữa vết thương đau nhức của mình. Hắn dọc đường nhảy nhót, chạy xuống núi, xa xa liền nhìn thấy bóng Lam Trạm ngâm mình trong nước, vui vẻ kêu to: "Lam Trạm! Lam Trạm!"

Ống kính quay cân cảnh phần lưng của Lam Trạm đặc tả. "Tốt! Cắt!" Sau đó lại muốn quay thêm một lần đặc tả vẻ mặt của Lam Vong Cơ. Các tổ máy tiếp tục chuẩn bị, Tiêu Chiến tựa ở một cây trúc bên cạnh, cười hì hì nói: "Nhất Bác, trong nước cảm thấy thế nào? Dễ chịu không?"

Vương Nhất Bác gật đầu: "Cũng tốt, buổi sáng được ngâm người như thế này lại càng mát mẻ." Nói rồi liền đứng dậy khỏi làn nước, để mình trần đi về phía Tiêu Chiến. Da của cậu trắng gần như trong suốt, dáng người cân sức, rắn chắc, cũng không có dáng vẻ gầy yếu như vẫn thấy khi mặc đồ mà trái lại khối cơ bụng rõ ràng tám múi lại càng tô đậm vẻ cao lớn, rắn rỏi. Vương Nhất Bác cười khẽ: "Tiêu lão sư có hứng thú với cơ bụng của em à? Có muốn sờ một cái xem thử không?"

Tiêu Chiến nghe vậy sờ mũi, chột dạ quay đầu chối: "Có gì đặc biệt hơn người đâu. Giống như em thì ai cũng dễ dàng có thôi."

- A, nói vậy Tiêu lão sư bình thường tập luyện cơ bụng sao? Anh đã nhìn qua em rồi, nhưng em còn chưa được thấy bên trong anh thế nào đâu. Nói thật thì, em thiệt thòi rồi?

- Nói nhảm, chính là đã dấn thân vào cái nghề này, không giảm béo, không luyện cơ, em nói có khả năng đó sao? Chẳng qua phân cảnh của anh y phục vẫn mặc vào, nếu không thì anh cũng để em nhìn, chẳng sao cả. Ai da, em vẫn là mau mặc áo vào đi. Thời tiết mặc dù nóng, nhưng em vừa từ trong nước ra, lại bị gió nủi thổi, không khéo cảm mạo thì phiền toái lắm.

Vương Nhất Bác liền tiến đến, ghé vào lỗ tai Tiêu Chiến nói khẽ: "Chiến ca, buổi tối em đến phòng anh một chút xem tám múi cơ bụng của anh nhé?"

Tiêu Chiến sắc mặt đỏ toàn diện, đẩy Vương Nhất Bác ra, nói qua loa: "Em… em nghĩ gì đấy? Anh còn có vũ đạo cần luyện, tạm thời không rảnh. Về sau có cơ hội…có cơ hội đã…"

"Chiến ca, ai làm gì mà anh thẹn thùng?" Vương Nhất Bác cười khẽ, tiếp tục trêu chọc.

"Diễn viên vào chỗ, xuống suối quay tiếp chính diện Lam Vong Cơ!"

"Được!... Chiến ca, em đi trước, vụ cơ bụng của anh, chúng ta đợi chút nữa nói tiếp."

Các vị trí chuẩn bị sẵn sàng, Vương Nhất Bác tiếp tục trở lại ngâm nước, mấy cái ống kính vây quanh quay chụp một hồi. Tiêu Chiến vẫn như cũ chán chường dựa lưng vào cành trúc, nhìn một loạt người đang bận rộn trước mắt, trong đầu lại tự nhiên hồi tưởng đến buổi tối hôm đó, nụ hôn kia, còn cả con người băng lãnh và đôi bàn tay chạm đến dưới làn da run rẩy của anh. Nghĩ tới đây, Tiêu Chiến cả người nổi hết da gà, lắc đầu, đem toàn bộ hình ảnh không tốt kia hết thảy thanh trừ ra ngoài.

Ngẫm lại cũng thật buồn cười, trong kịch bản này, Ngụy Vô Tiện không có chút ranh giới nào, suốt ngày đuổi theo trêu chọc Lam Trạm, ương ương ngạnh ngạnh bám theo hỏi han Lam Trạm, bắt hắn chỉ giáo đủ điều. Trong hiện thực, Tiêu Chiến lại chân chính là thư hương gia giáo mà lớn lên, lại gặp phải Vương Nhất Bác tuy nhỏ hơn tận 6 tuổi nhưng lại phát triển vô cùng tự do, không theo lẽ thường. Trong lòng anh cũng từng ngày bị cậu quấy đảo lung tung. Có lẽ, đây chính là cái gọi là báo ứng…

TƯƠNG LAI (BJYX)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ