Chương 12: Thần đây!
Edit + Beta: Như Heo.
Tống Tiêu nắm chặt bút lông màu đen trong tay, cây bút này là ngày hôm qua Ngu Đường cho y, cũng giống như năm đó lúc hắn được đề bạt lên chức hộ bộ, Thất vương gia cũng tặng cho y một cây bút như vậy.
...
"Cho ngươi." Ngu Cẩm Đường hai mươi ba tuổi, tiên y nộ mã, khí vũ hiên ngang, cưỡi con ngựa cao to đi ngang qua trước cửa hộ bộ, ném cho Tống Tiêu một cái hộp gấm, sau đó xoay người rời đi.
"Vương gia..." Tống Tiêu khó hiểu cầm chiếc hộp gấm, nhìn tuấn mã màu đen tuyệt trần đi xa. Tống Tiêu mở hộp gấm ra, bên trong là một cây bút lông thanh ngọc, cán bút xanh biết mượt mà mà đáng yêu. Chờ đến lúc y hồi gia mới phát hiện trong hộp còn có một tờ giấy nhỏ, bên trên chỉ viết năm chữ "Hạ Quân Trúc thiên tự".
Năm đó Tống Tiêu thiên thư thông tuệ, tuổi trẻ trúng cử, mười lăm tuổi làm lễ trưởng thành, lấy tự Quân Trúc.
...
"... Những văn tự này thường được khắc lên trên mai rùa, khi đó chủ yếu dùng để bói toán cát hung..." Giáo viên lịch sử là một mỹ nữ trẻ tuổi, mặc một chiếc sườn xám cách tân, thoạt nhìn trông có vẻ rất phục cổ, vừa giảng vừa đi đi lại lại trong phòng học.
Tống Tiêu nhìn nhìn sách giáo khoa còn đang tới mở trang "Thời kỳ đồ đá" của Ngu Đường, lấy một tờ giấy nháp viết vài chữ nho nhỏ "Lịch sử cũng sẽ tái sinh", viết xong, lại xé nát vo thành một cục quăng đi.
Y không thể thừa nhận một cách dọa người như vậy được!
Ba tiết học gian nan trôi qua, học sinh đều ra ngoài chơi đùa, chỉ có Tống Tiêu vẫn còn ngồi đó, nghiêm túc đọc sách Vật lý.
"Ngu Đường, chơi bóng không?" Vài nam sinh lớp khác từ ngoài cửa sổ thò đầu vào gọi Ngu Đường.
Ngu Đường ra hiệu với bọn họ, ý bảo bọn họ đi giành chỗ trước, sau đó đưa tay đóng quyển sách trên tay Tống Tiêu, kéo y chuẩn bị đi ra ngoài.
"Trời ạ, còn có chuyện này nữa sao?" Có nữ sinh ở phía sau thét chói tai, mặc dù mới tới hai ngày nhưng Tống Tiêu đã thích ứng được việc con gái nơi này thích đột nhiên hò hét như vậy, đặc biết hoạt bát.
Mấy đứa con gái chụm đầu lại cùng xem một tờ bái giải trí, có người trộm nhìn Tống Tiêu bên này, đột nhiên phát hiện người nọ sắp đi tới đây, khinh thường, bĩu môi lại cùng mấy chị em tiếp tục thì thầm.
"Hình như bọn họ đang nhìn tớ." Tống Tiêu muốn đi đến nhìn xem đến rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Sau khi xác định được việc hoàng thượng cũng có có ký ức kiếp trước, Tống Tiêu đã thả lỏng hơn trước rất nhiều, không còn e dè cẩn thận như trước.
Ngu Đường đang kéo tay Tống Tiêu cũng dừng chân, nâng cằm hướng Độc Cô Ám.
Độc Cô Ám lách mình qua đó, rồi nhanh chóng trở về, nói nhỏ bên tai Ngu Đường mấy câu. Ngu Đường cau mày: "Mua một tờ về đây."
Trên sân bóng rổ đã chiếm đầy người, mấy nam sinh vừa rồi gọi Ngu Đường đang đứng trên sân ôm bóng chờ hắn, nhìn thấy Tống Tiêu trắng nõn phấn nộn bị Ngu Đường lôi theo, nhịn không được cười hắn: "Ngu Đường, người hầu mới của cậu đấy à? Nhìn cũng ngon miệng ghê ha."

BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH FULL
Tiểu Thuyết ChungTác giả: Lục Dã Thiên Hạc Dịch/Edit: Như Heo (chap 1 - chap 83), Grilled Meat Team (chap 84 đến 106), jiongsu (còn lại) Nguyên tác: Hoàng thượng biệt nháo. Số chương: 120c + PN Thể loại: Cổ xuyên kim, hào môn thế gia, giới giải trí, ấm áp văn, 1x1...