_Gia Minh...
_Dạ con nghe...-nhóc mở cửa phòng,Thiên Hạo đi vào để hộp sữa trong túi xách cho nhóc.
_Ba để hộp sữa khi nào đói thì uống nha.
_Dạ cám ơn ba.
Từ sau ngày hôm xảy ra sự việc Gia Minh ngày càng kiệm lời,nhóc cũng không còn cãi bố nữa ai hỏi gì cũng đều có hoặc không,hay cảm ơn hoặc là xin lỗi.
Nhóc không nói thêm gì,Thiên Hạo sợ làm phiền nhóc nên nói.
_Vậy thôi ba xuống luôn nha.Cần cái gì thì nói ba.
_Dạ...
Văn phòng...
_Hứa tổng văn kiện của anh đây..-trợ lý nhìn cậu.
_Ừ..à từ nay có việc gì thì mới vào văn phòng hoặc gọi điện thoại kiếm tôi,còn không thì đừng vào,nói với mọi người luôn.
_Dạ..-trợ lý cũng không dám hỏi lí do tại sao,chỉ là thấy Hứa Tổng càng ngày càng lãnh đạm.
Trưa hôm đó..
_Chủ tịch mới gửi email đưa cho anh sấp tài liệu,tôi mới vừa in ra anh xem thử ạ.-nhóc vẫn chăm chú vào màn hình máy tính.
_Tôi biết rồi, đi ra đi.-trợ lý còn chưa kịp nhắc nhóc ăn đã bị đuổi đi.
Tiểu Bạch trưa hôm đó đem theo đồ ăn đến công ty chốt yếu là cho Gia Minh bất ngờ nên không hề gọi trước.Đi tới quầy lễ tân hỏi.
_Tôi muốn gặp Hứa Gia Minh..-thấy nó còn mặc đồ hơi cá tính tí nên lễ tân nghĩ cũng không quan trọng.
_Cậu có hẹn trước chưa?
_Tôi..tôi chưa.
_Hiện tại Hứa tổng đang rất bận cho nên không thể gặp cậu được.-thật ra là chẳng ai dám gọi lên thông báo cả.Nó hơi buồn rồi nhìn lễ tân nói.
_Tôi biết rồi...
Hơn 2h chiều bụng Gia Minh đã kêu la in ỏi bây giờ nhóc mới nhìn lên đồng hồ.Cũng lười đi ăn nên lấy hộp sữa của baba uống.Uống xong nhóc lại làm việc.
Tiểu Bạch chờ mãi,chờ mãi đến 8h tối vẫn chưa thấy Gia Minh nên đi tới hỏi.
_Hứa tổng của các cô vẫn chưa ra?-lễ tân lắc đầu,nó móc điện thoại ra thì mới phát hiện đã hết pin.Giờ nó cũng không thể nào gọi xe về chỉ còn cách đợi Gia Minh để cùng đi xe về chung.
Hơn 10h Gia Minh mới bước ra khỏi văn phòng vừa đi xuống sảnh thì Tiểu Bạch vội chạy tới,bảo vệ không biết nó nên liền chặn lại.Nó gọi lớn.
_Gia Minh...-nhóc quay qua liền thấy Tiểu Bạch.
_Các người làm gì vậy mau thả anh ấy ra.-bảo vệ ngơ ngác nhìn.
_Anh cả tới đây hồi nào?-thấy mặt mày Tiểu Bạch tái méc,tay chân thì lạnh cống.
_Anh đến lúc trưa nhưng họ bảo em đang bận,anh không dám làm phiền em làm việc.-nhóc liếc qua đám người bên đó,ai cũng giả bộ cúi đầu về hướng khác.Gia Minh thở dài một cái kiềm chế cơn giận.
Ring ring..
_Ủa ba điện thoại!!-nhóc nhìn qua nó.
_Em bắt máy đi..
BẠN ĐANG ĐỌC
Anh Ơi Cứu Em...
JugendliteraturLà phần 2 của gia đình Gia Dương và Thiên Hạo,cuộc sống của hai ông bố khi phải đối diện nhiều chuyện rắc rối.Liệu họ có thể hạnh phúc bên nhau cả đời? Mong các bạn cùng đón xem!!