Tờ mờ sáng cậu mới chợt mắt được chút xíu, Ngôn Thanh gỡ tay cậu ra rồi nhẹ nhàng đi hứng những hạt sương ban mai từ những chiếc lá về nấu trà cho cậu. Đến khi cậu tỉnh dậy thì đã thấy dòng chữ anh để lại."Tôi sẽ thu xếp về sớm, trà tim sen tôi đã nấu''. Thiên Hạo thầm cảm ơn cậu rót ra nhâm nhi nhìn phong cảnh xung quanh, cậu không hề cảm thấy ở đây buồn mà ngược lại cậu cảm thấy rất thoải mái, cậu nghĩ chắc có lẽ đây là điều trước kia cậu mong muốn.
...........
Nhà Gia Dương..
Tiểu Bạch đeo balo xuống nhà đã có người chặn lại hỏi.
_Cậu cả đi đâu thế ạ?
_Tôi đi học..
_Nhưng chủ tịch đã dặn cậu sẽ ở nhà hết tuần này vì sức khỏe của cậu không cho phép.
_Tôi biết sức khỏe mình như thế nào, tôi rất tốt.
_Nhưng thực sự tôi cũng không dám quyết định, trừ khi chủ tịch ra lệnh tôi mới dám để cậu đi..
_Đến cả quyền công dân của tôi cũng không có sao?
_Tôi xin lỗi..hay cậu gọi chủ tịch thử đi..-Cậu ta đề xuất nhưng nó lại không muốn nói chuyện với bố nó.
Nó định đi về phòng lúc đó Gia Dương cũng vừa về tới thấy nó mang balo nên hỏi
_Con đi đâu vậy?
_Con đi học..
_Vậy sao không đi đi mà còn đứng ở đó làm gì?-anh nhìn nó hỏi, nó cũng hơi ngạc nhiên. Anh quay qua tài xế rồi dặn.
_Nhớ chở Tiểu Bạch đi cẩn thận đó..
_Dạ, chủ Tịch.-anh nhìn nó rồi nói tiếp
_Bắt đầu từ ngày mai con muốn đi đâu hoặc làm gì thì phải báo cáo với bố hoặc bố sẽ cho người đi theo bảo vệ con..-nó đơ ra khi nghe câu đó của bố, là bảo vệ hay giám sát nó. Thấy nó không trả lời anh nói tiếp.
_Con có nghe rõ không?
_Tùy bố..-nó bất lực nhìn bố nói.
Nó rời đi, anh biết nó trách anh nhưng anh bắt buộc phải làm như thế mới có thể bảo vệ được nó bọn Hắc Tử không phải là dạng đơn giản cho nên anh chỉ còn cách làm tổn thương nó dù cho nó có hận anh, anh cũng chấp nhận. Vì nó chính là sợi dây liên kết duy nhất giữa anh và Thiên Hạo nên một chút bất trắc anh cũng phải diệt trừ.
Nó đi đến trường liền đi tìm Tiểu Kính, nó gặp Tiểu Kính mặt mày ủ rũ. Tiểu Kính thấy mấy ông chú đeo kính râm nên cũng không tự nhiên lắm, Tiểu Bạch hiểu ý nên nói.
_Anh có thể cách xa tôi 5m được không bọn tôi cần nói chuyện riêng.
_Không được, chủ tịch đã dặn phải bảo vệ cậu.
_Nhưng cũng không nói là phải theo sát tôi như thế, với lại chúng ta đang ở trong trường rất an toàn..-họ nhìn nhau ra dấu rồi mới bắt đầu đi xa cậu hơn một chút.
_Sao hôm nay mấy chú đó lại theo cậu đến đây luôn vậy?
_Đi theo giám sát tôi đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
Anh Ơi Cứu Em...
Teen FictionLà phần 2 của gia đình Gia Dương và Thiên Hạo,cuộc sống của hai ông bố khi phải đối diện nhiều chuyện rắc rối.Liệu họ có thể hạnh phúc bên nhau cả đời? Mong các bạn cùng đón xem!!