Chương 55: Chủ nhân của ngươi là ai 🌼

85 4 0
                                    

“ Quý cô đánh giá thế nào về giá trị đầu tư của Mỏ kim cương Bria?”

Không giống như hầu hết những người đàn ông nhìn vào cơ thể hoặc khuôn mặt khi gặp một người phụ nữ lần đầu tiên, Jerome đã kiểm tra đầu cô ấy trước. Tuy nhiên, nó giống một cuộc chiến hơn là một bài kiểm tra. Nhìn chung, thường kết thúc là người phụ nữ biến thành một con búp bê với cái đầu rỗng tuếch trước mặt mọi người.

Leon kiểm tra đồng hồ, nghĩ rằng Jerome hẳn đang rất kiêu ngạo khi làm điều đó với con gái của Đại công tước và thậm chí với người sẽ trở thành Phu nhân tiếp theo của gia tộc.

“Tôi không hứng thú đầu tư vào khai thác mỏ.”

“À, tôi hiểu rồi.”

Cô đáp lại lời chế giễu.

“Tôi còn quan tâm đến những thứ khác nữa. Hôm nay tôi có điều muốn nói với Tiến sĩ.”

“Với…tôi?”

Quý cô đến nơi này rõ ràng đã đính hôn. Jerome không ngờ cô lại có chuyện muốn nói với anh chứ không phải với anh trai anh, người là hôn phu của cô.

“Tôi đã đọc tờ Winsford Herald ngày hôm qua.”

“Ồ, thật vinh dự…”

“Họ chế giễu gay gắt lý thuyết động cơ tên lửa của Giáo sư John Chadwick là một kịch bản khoa học viễn tưởng vô lý được viết bởi một người không có kiến ​​thức gì về vật lý trung học.”

“Đó là…”

“ Tiến sĩ là tổng biên tập, vậy anh có cùng quan điểm không?”

“….”

“Ngược lại, tôi thấy phóng viên viết bài báo là tên ngoài cuộc với mặc cảm tự ti, háo hức chế giễu những người tiên phong trong khoa học để che giấu sự kém thông minh của mình. Họ thậm chí còn không hiểu kiến ​​thức vật lý cấp trung học.”

“Tate có bằng cử nhân vật lý…”

“Tuy nhiên, bài viết được viết mà không hiểu gì về khoa học tên lửa. Nghiên cứu chăm chỉ và sau đó viết một bài viết dựa trên sự hiểu biết không phải là điều cơ bản sao? Ngay cả khi đó là một báo cáo thì việc tổng biên tập đã thông qua bài viết mà không có xác nhận cũng là một sự thất vọng lớn.”

Jerome mỉm cười ngượng ngùng khi chỉnh lại cặp kính đang tuột xuống chiếc mũi đầy mồ hôi của mình.

“Vì có quá nhiều bài phải kiểm tra… Tôi sẽ chỉ đạo phóng viên đăng lại và chỉnh sửa.”

“Sẽ rất tuyệt nếu có lời đính chính và lời xin lỗi được đăng trên trang nhất.”

"…Tôi sẽ."

Trong khi ánh mắt của Leon hướng về Đại công nương dần thay đổi, hắn nhớ lại những gì đã xảy ra ở nhà kính này khoảng một năm trước.

"Tên cô là gì?"

“Tôi tên là Sally Bristol, thưa Tiến sỹ.”

Cô ấy là người hầu gái đã đến thông báo việc bà Winston sẽ đến muộn một chút vào giờ uống trà… đó là ấn tượng đầu tiên của Leon về Sally Bristol.

Hãy Cầu Xin Đi/Hãy Cầu Xin Tôi Đi (Try Begging)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ