Tái sinh từ cấm thuật
Nhận lấy những đớn đau.
Nhưng tôi không hối hận!
- Saito Ken -
*
**
Trong căn phòng màu xanh biển, những tia nắng ngả sang sắc cam chói lọi, quạt máy vẫn nhẹ nhàng kêu khẽ ro ro. Quyển truyện tranh mà cô gái đặt trên bàn bị gió cuốn tứ tung. Chờ cho cô gái nhỏ ra khỏi phòng chừng mươi phút, chàng trai nhíu mày lại và hít một hơi thật sâu. Bằng những thao tác hết sức đơn giản, sợi dây đã rơi tuột xuống đất, trả lại tự do cho chàng hoàng tử.
Ken đưa tay hỗ trợ miệng mình mau chóng ngấu nghiến hết được số bánh trong miệng, khó khăn nuốt trôi hết chúng xuống thực quản và phải liên tục vuốt cổ mình cho bớt nghẹn. Rốt cục cũng đưa hết số bánh đó xuống dạ dày, Saito Ken mạnh bạo chùi đi số vụn bánh còn sót lại trên môi.
"Hừm, thứ con gái dã man, bẩn tính!"
Bực bội tựa lưng vào ghế, tay khoanh lại đăm chiêu, cậu nhẹ nhàng đẩy cho chiếc ghế xoay đi xoay lại nhiều vòng. Đôi mắt đảo quanh ngắm nhìn mọi thứ. Đây là thế giới loài người sao? Nơi đây không giá lạnh một màu trắng xóa như Baridi. Nơi đây có nắng, có mặt trời sưởi ấm. Nếu không phải chỉ là một linh hồn, ắt hẳn cậu sẽ không thích nghi nổi với khí hậu này. Chàng trai nhìn chăm chăm vào màn hình vi tính đang để chế độ Stand By của cô nàng Châu Hạ Anh, nhủ thầm:
"Gương gì mà tối om thế này?"
Sơ suất chạm tay trúng con chuột của máy, màn hình đột nhiên sáng đèn lên làm chàng trai giật mình, rụt tay lại. Thứ quái quỷ gì đây? Những thứ này vận hành bằng cách nào? Loài người ở đây cũng có phép thuật sao?
Lảo đảo đứng dậy, bước chân gõ lộc cộc trên sàn gỗ, cậu từ từ cúi người nhặt những mảnh vụn của chiếc đồng hồ báo thức, phì cười một cái rồi phủi tay vô tình để mấy thứ linh kiện máy móc rơi lả tả dưới sàn. Ken trở lại bàn, ngắm nhìn gói bánh dở dang, bóc một cái nhâm nhi.
"Chỉ thấy mỗi mấy cái bánh này là vừa mắt."
Bàn tay chàng hoàng tử lướt trên những trang truyện tranh. Hình ảnh của cậu trên những trang giấy đã mất trắng. Không hiểu gã Max đang muốn giở trò gì. Tại sao hắn lại phải phong ấn linh hồn cậu trong quyển truyện tranh này? Lại còn dám bóp méo sự thật biến cậu trở thành một kẻ quỵ lụy quyên sinh vì tình? Từ lúc bước ra thế giới này đến giờ cậu vẫn chưa thích nghi được với cơ thể hình nhân bằng giấy, dù bình thường cậu có thể khiến hình nhân hiện ra nhân dạng của mình, nhưng càng duy trì, cậu lại phải tốn rất nhiều sức lực.
Mái tóc nâu hạt dẻ dài dài khe khẽ bay trong gió. Hoàng tử Saito Ken trầm lặng suốt một hồi lâu. Những ngón tay gõ gõ xuống mặt bàn đắn đo suy nghĩ. Trong nội tâm kia giấu giếm những rắp tâm bí mật không ai biết được. Cậu phải bắt đầu nhiệm vụ của mình, phải học sống như con người ở thế giới này và tạo dựng ra một vỏ bọc thật hoàn hảo để chiếm được thiện cảm của đối tượng.
"Công chúa Miyuki, xem ra cô sống rất tốt ở thế giới này. Trong lúc quyền năng của cô vẫn còn bị phong ấn, tôi sẽ bắt đầu kế hoạch với cô. Không phải tôi tàn nhẫn, mà chỉ vì cô sinh ra đã mang vận mệnh làm diệt vong cả vương quốc."
BẠN ĐANG ĐỌC
Người Giấy - Grey
FantasyCó bông tuyết trắng rơi xuống trần gian, người ta bảo nó là hoá kiếp của một vị thần. Người từng tung hoành khuynh đảo thế gian, người từng đốt cháy thân mình hoá thành vạn mảnh. Thần Tôn đời trước đau đớn khôn nguôi, dùng sức mạnh của mình hoá cho...