Đệ 77 chương : Màn đêm bão tố ( 2 )

1.1K 69 16
                                    


'' Mineko, hãy hồi sinh ta ... ta sẽ dâng thế gian này cho nàng ... ta sẽ hồi sinh ... Tử Ngân ... ''


Mineko. Tên của cô là Mineko sao ?


'' Uchiha ... Mineko ... ''

Tiếng gọi vẫn thì thầm. Một giọng nói khác trầm ấm hơn thay thế cho giọng nói ma mị kia, làm cô yên lòng. Cô gái - cô nghĩ mình tên là Mineko.


 '' Mineko, thỉnh ngươi tin tưởng ta. Khi nào nguy hiểm, hãy gọi bạch mao tiểu tử, ta lập tức sẽ tới. ''


Mineko bấu vào một thứ gì đó đầy gai và sắc nhọn. Cô cảm nhận được máu đang túa ra, thấm đẫm bàn tay cô. Và đôi chân cũng chẳng khá gì hơn, các nơi khác cũng thế. Mineko buông ra , bàn tay chơi vơi rát đau.


- Bạch mao ... Bạch mao tiểu tử ...


Tại sao gọi là '' Bạch mao tiểu tử '' ? Vì người nhỏ tuổi hơn cô, nhưng lại to cao, an toàn, luôn chở che cho cô. Vì người luôn bên cô. Vì người luôn ôm hi vọng về cô, một tình cảm mười năm trời mà cô chẳng nhận ra, hay cô cố ý không nhận ra ?


- Bạch mao ... tiểu tử ...


Cô khẽ gọi. Cũng chẳng biết là gọi ai nữa. Cô nhen lên hi vọng về cái biệt danh kì quặc ấy, dù cô biết, cô có thể thất vọng. Không sao. Đâu thất vọng bằng những năm tháng điên dại vì một chàng trai mình yêu lại si mê ngay chính em gái của mình ? Kẻ ấy là ai, cô không biết. Cô chỉ biết nỗi xót xa khi nhớ đến. Cô yêu hắn ta đến điên dại, đến tự tay đảo lộn nhân gian - một sai lầm rất lớn. Cô hối hận khi khiến cho em gái mình, mẹ mình chết vì cô. Cô khiến cho dân làng, thậm chí hậu thế bao đời sau phải đau khổ.


- Bạch mao, ta nhớ ngươi ...


Cô gái thừa nhận một lời thú thật - dù nó muộn màng. Có lẽ nó vô nghĩa quá chăng ? Hình như là vậy, vì cô thậm chí chẳng biết hắn ta là ai nữa. Nhưng cô muốn nhìn thấy hắn . Cô muốn nghe hắn nói. Cô muốn bên hắn. Cô muốn nhìn thấy cái nụ cười ngạo mạn, có phần như đang khinh bỉ. Hắn ta nghiêm khắc. Hắn ta dù có ý tốt nhưng lúc nào cũng gạt bỏ hết những mơ mộng của cô. Hắn ta thực tế. Thực tế cho mọi người, thực tế để cho cô an toàn.


- Sao ngươi không đến ... ? ...


Cô nghẹn ngào, tràn trề thất vọng. Hắn ta đã không đến. Hắn ta đã nói dối. Cô đã làm gì khiến hắn đau lòng sao? Cũng giống như người kia - một kẻ ở quá khứ lúc nào cũng dịu dàng lắng nghe những điều cô nói. Hắn ta dành cho cô rất nhiều, nhưng cô chưa từng nhận ra. Đến khi cô mất đi , hắn ta đã một mình chôn giấu tình cảm cả đời mình - người con gái hắn ta yêu đã đem lòng yêu anh trai hắn. Thật trớ trêu. Hắn ta vĩnh viễn rời nhân gian.

[ FULL]- TRUYỀN NHÂN THỜI KHÔNG NHÃN KỶ SỰ- LanAnh29Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ