Chương 9: Mỗi đứa trẻ đều phải lớn

359 23 3
                                    



Tiếng giày nện xuống nền đất không ngừng vang lên những tiếng lộp cộp, một ông lão lưng còng, dáng dấp già nua, mái tóc bạc, thoạt nhìn ngoài bảy mươi tuổi, mở toang cánh cửa bước vào nhà, ông buông những lời chửi rủa, phàn nàn về việc nhà ám đầy khói thuốc lá, mùi rượu và mùi mồ hôi của cánh đàn ông trộn lẫn lại, thế nhưng đám người ngồi đánh bài trong phòng khác không có ý định đứng lên.

Một người trong đó bất chợt bật ra tiếng chửi:

- Con mẹ nó, cái ngày gì đen như chó, mới thế mà đã thua hết sạch tiền rồi. Không phục, bọn mày đánh tiếp ván nữa.

Hắn quẳng bộ bài poker lên trên mặt bàn, tùy tiện ra lệnh cho một người tráo bài, lần lượt những quân bài được chẻ ra làm hai và tráo theo cách tiêu chuẩn nhất.

Bộ bài, năm quân xếp thành một tổ, được bày ra toàn bộ trên mặt bàn.

Một gã trong số họ, đưa ra số tiền cược gấp đôi số lần trước, nói:

- Lần chơi cuối cùng. Chơi lớn.

- Được lắm. Tao theo. Này, mày nãy giờ thắng nhiều rồi đấy. Cũng theo ván này chứ hả? Đừng nghĩ tới việc mang tiền chạy.

Gã huých vai người bên cạnh.

Cậu ta nhìn quân bài trên bàn, lại nhìn khuôn mặt của gã nọ đang muốn kéo mình vào cuộc, cũng không vội mà rút xuống điếu thuốc kẹp ở tai châm lửa hút:

- Đừng nói bậy. Anh Cố mới là người có số đỏ. Nãy giờ chúng tôi đều bị anh chặn hết đường.

Cậu ta nói thế, mọi người đều gật đầu nhìn về phía người được nhắc tới.

- Ăn may thôi. Không dám.

Người đầu tiên rút bài, nhìn qua một chút rồi ngán ngẩm nói:

- Tôi thua.

Từng người bỏ bài. Cuối cùng trên bàn còn lại ba người trụ tới cuối, một gã đầu trọc được xem là tay đầu gấu trong làng, không nghề nghiệp, chỉ ham mê đánh bài và có máu hiếu thắng không ai bì kịp, người được gọi là anh Cố là một người mới tới chơi, nhưng đã thắng liên tiếp liền mấy ván, và một người trẻ tuổi trên mặt có một vết bớt màu đỏ.

Gã đầu gấu thua. Gã đã thua liền mấy ván, càng không thể nuốt trôi cục tức, không đợi ván bài kết thúc, đã đấm mạnh xuống mặt bàn:

- Không thể như vậy được. Mày chơi ăn gian phải không?

Gã chỉ tay về phía người trên mặt có một vết bớt đỏ:

Người được chỉ đích danh còn chưa tỏ ra thái độ gì, nhưng người đối diện đã bị làm cho giật mình.

Đường Đường đứng dậy, kéo anh ta nằm nhoài trên mặt bàn, kéo xuống cổ tay áo, nơi đó liền rơi ra hai lá bài đã được giấu thật kỹ.

- Mày.

Đường Đường lên tiếng:

- Muốn đánh nhau thì cút ra ngoài. Ở trong nhà còn có ông tao.

[HOÀN] Thắp Ánh Sao Trời, Chờ Bình Minh Lên - Nga PannaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ