Chương 22: Khát cầu

364 29 4
                                    



Khi Đường Đường đến, trong nhà tù đã tồn tại thế lực của Lãng mặt sẹo, Đại Hắc bốn ngón và Hải đầu lâu. Lúc đó, Đường Đường tố cáo bọn buôn lậu, khiến chúng ngồi tù, chịu hình phạt chung thân nhưng chúng lại không thể dồn Đường Đường và Mạc Thiên vào chỗ chết. Mạc Thiên được chứng minh vô tội, còn Đường Đường chỉ chịu mức án nhẹ nhất của tội buôn lậu. Chúng đã từ lâu ghi hận.

Chúng vào trong tù, nhanh chóng tìm ra thế lực của ai là mạnh nhất, và trở thành đàn em dưới trướng của Hải đầu lâu.

Bọn côn đồ Lãng mặt sẹo, Đại Hắc bốn ngón và Hải đầu lâu thời gian vào tù không giống nhau, nhưng mỗi người đều đã tập hợp được thế lực của mình. Chúng thường xuyên gây sự, đánh nhau chỉ vì muốn chứng tỏ mình mới là người mạnh nhất.

Lãng mặt sẹo là một tay giang hồ khét tiếng, cướp bóc, buôn lậu, đánh nhau, đòi nợ, không gì là không làm.

Đại Hắc bốn ngón là một tay buôn ma túy xuyên biên giới. Hắn định sẵn mức án chung thân, ở trong tù lại càng ngông cuồng, tự đại. Đại Hắn không chỉ là một gã gay, còn là một tên biến thái. Những người tù ở đây, nếu dễ nhìn một chút, một khi bị Đại Hắc để ý nhất định sẽ sống không bằng chết, bị kéo vào những trò chơi chỉ có hắn nghĩ ra.

Còn Hải đầu lâu, ai cũng sợ hắn. Hắn có một hình xăm đầu lâu ở sau lưng, nên gọi là Hải đầu lâu. Nghe nói, hắn vào tù vì đã chém gần như đứt tay một người khi tranh chấp địa bàn. Mọi người sợ Hải đầu lâu vì đó là một tên côn đồ thích dùng bạo lực. Chỉ cần không vừa mắt, trái ý hắn, người ta tin hắn thậm chí có thể giết người.

Đám cẩu bằng hữu trước đây của Đường Đường gia nhập vào thế lực của Hải đầu lâu không chỉ vì muốn được sống yên ổn trong nhà tù mà còn để làm khó dễ Đường Đường.

Đường Đường với những trò tác oai tác quái của bọn chúng thường không nhìn vào mắt, có thể thì sẽ tìm cách đối phó, nhịn được thì nhịn. Bởi nguyên nhân, cậu nghe nói nếu cải tạo tốt, có thể rời khỏi đây.

Ông ngoại ở bên ngoài cần cậu chăm sóc. Đó là mục đích của Đường Đường, Đường Đường chưa bao giờ quên.

Trong phòng của Đường Đường, ở bức tường cạnh chỗ nằm, đều có những đường thẳng gạch bằng đá, sỏi ứng với số ngày Đường Đường ở trong tù.

Mỗi một ngày, Đường Đường đều gạch một nét.

Một năm chín tháng, trước sinh nhật của Đường Đường một ngày.

Phong Tử Hào lại bất ngờ tới trại giam.

Đường Đường nghe cảnh sát gọi tên, nói có người nhà gặp. Nhưng tận đến khi nhìn thấy ông ngoại, Đường Đường vẫn còn không tin vào mắt mình.

- Ông ngoại, ông khỏe không? Con...

Cậu còn chưa nói xong, Phong Tử Hào liền ngắt lời:

- Tao sẽ rời khỏi đây.

Đường Đường còn chưa hiểu. Phong Tử Hào nói tiếp:

[HOÀN] Thắp Ánh Sao Trời, Chờ Bình Minh Lên - Nga PannaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ