CHƯƠNG 10

33.6K 2.8K 2.5K
                                    

Chính Quốc ngây người một lúc, cũng dần cảm thấy quen với cái tính khí của người này.

Rất khó ưa cũng rất tốt.

Vì vậy Chính Quốc chưa từng cảm thấy giận dỗi.

Ngược lại, Chính Quốc nhìn hắn, mỉm cười gượng gạo. Kì thật cậu muốn cười thật tươi cơ, nhưng mà nghĩ đến một lát phải đối mặt với việc trả tiền liền cảm thấy cười không nổi.

Thái Hanh nhìn Chính Quốc cười, trong lòng mạnh mẽ rung động, cao hứng bừng bừng.

" Đem hết mấy mẫu mới nhất đều đưa cho cậu ta thử, tất tần tật! " Thái Hanh phất tay nói.

Chính Quốc lộp bộp mấy tiếng, hồn đều muốn lìa khỏi xác luôn rồi.

Trong lòng không ngừng suy nghĩ xem mình đã làm gì khiến cậu ta giận quá đỗi, bất quá chỉ là để chờ lâu một xíu thôi mà, đừng có trả thù bằng cách này chứ?

Thế này...giả bệnh ngất tại chỗ được không?

Cậu thật sự bán thân cũng không trả nổi đâu!

Đừng làm mọi chuyện tồi tệ hơn nữa mà huhu...

Thái Hanh đỏ mặt, hưng phấn nhún nhún chân ngồi trên ghế, xem hết lượt này đến lượt khác Chính Quốc thay rồi lại đổi.

Càng nhìn càng cảm thấy người này thật là...

Khụ!

Mới không có đẹp trai!!

" Đã xong chưa? " Chính Quốc hỏi.

" Hết rồi ạ " Nhân viên cười tươi nói.

Bọn họ cơ hồ có hơi mỏi miệng, vì nãy giờ đều khen muốn sái cả quai hàm.

" Xong rồi thì về " Chính Quốc xấu hổ kéo tay Thái Hanh muốn chạy ra ngoài.

" Này... Này... Còn chưa trả tiền " Thái Hanh bị kéo có chút không kịp đỡ nổi.

" Cậu đừng làm khó tớ mà... " Chính Quốc luống cuống nói.

" Làm khó cái gì? " Thái Hanh ngốc hồ hồ, thật sự không biết.

" Cậu nhìn tớ thế này cũng đủ hiểu, tớ làm gì có tiền trả chứ, một cái cũng không " Chính Quốc cúi gầm mặt nói.

Thái Hanh nghe xong cũng hiểu rồi, hắn muốn phì cười, nhưng mà làm vậy sẽ thật mất hình tượng!

" Ai bảo cậu trả? " Thái Hanh giật tay mình đang bị Chính Quốc kéo ra.

" Gì cơ? " Chính Quốc tròn mắt hỏi.

" Hừ... " Thái Hanh lườm Chính Quốc một cái, sau đó xoay người quay trở lại quầy tính tiền, lấy trong ví ra một cái thẻ, đưa cho nhân viên.

Chính Quốc đứng cách xa đó một chút chăm chăm nhìn, càng luống cuống hơn gấp bội.

" Nhìn cái gì? Không mau tới xách hộ? " Thái Hanh nhíu mày nói.

Hôm nay là vì quá cao hứng nên mua thật nhiều đồ.

Toàn bộ đều cho Chính Quốc.

Chính Quốc tuy trong lòng khó chịu, nhưng cũng bất đắc dĩ chạy tới xách hộ.

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ