CHƯƠNG 61

25.4K 2.3K 943
                                    

" Đồ ăn mang theo dọc đường, đều là món con thích, ta làm hai phần, cho tiểu mỹ nam này nữa " Bà ngoại đem hai phần cơm đầy đưa cho Chính Quốc.

" Cảm ơn bà " Thái Hanh lễ phép cúi đầu.

Chính Quốc xụ mặt buồn bã.

" Nấu đơn giản là được, nhiều món thế này tốn kém lắm "  Hơn nữa lại còn phải thức dậy sớm đi chợ.

" Nấu cho cháu trai một bữa có sao, còn không biết khi nào mới gặp lại, năm mới đến cũng không được bên cạnh con, nhưng nhớ gọi điện về đây nghe chưa "

Bà ngoại căn dặn Chính Quốc đủ điều, khoé mắt có chút cay cay, sắp tới lại phải xa cháu trai rồi.

Chính Quốc cốt cách quê mùa, bà luôn không yên tâm khi cậu lên thành phố học tập trong môi trường đầy rẫy những thứ phức tạp, luôn sợ cậu sẽ bị ức hiếp, tính tình Chính Quốc ôn hoà dễ chịu, có bao giờ dám nổi giận với ai, luôn muốn giải quyết mọi chuyện bằng cách hoà hoãn lại. Nhưng mà đó quá ngây thơ.

Hơn nữa lại còn là một người nghèo nàn, chỉ sợ bị bạn bè chê cười ghét bỏ, thời gian đầu Chính Quốc xa nhà, bà luôn lo lắng trằn trọc tới mức không ngủ được, có khi nhớ cháu đến rơi nước mắt.

Cho dù căn dặn bao nhiêu vẫn cảm thấy không đủ.

Chính Quốc thì không sao, Thái Hanh lại vô cùng kiên nhẫn đứng bên cạnh nghe bà cậu lải nhải một buổi trời cũng không hề cáu gắt, không than vãn, không hối thúc.

" À đúng rồi nha, tiểu Mễ cũng muốn tạm biệt con "

" Cậu ấy ở đâu? "

" Con bé có hơi ngại... "

" Tại sao? Con với cậu ấy chơi với nhau từ nhỏ, có gì mà ngại? "

" Còn không phải tiểu mỹ nam này cứ kề sát bên con à? "

Chính Quốc lập tức bật cười, xua Thái Hanh nép sang một góc.

" Thế này ra được chưa? "

Chính Quốc vừa nói xong liền trông thấy Tiêu Tử Mễ bước ra, bộ dáng e thẹn, ngượng ngùng đảo mắt nhìn Thái Hanh.

" Đừng lo, cậu ấy không ăn thịt cậu " Chính Quốc phát hiện ra ngay, híp mắt cười nói.

Tiêu Tử Mễ lẩm bẩm trong miệng nhỏ xíu không ai nghe " Rõ ràng là bộ dạng muốn ăn tươi nuốt sống tớ mà, chỉ cậu mới thấy nó bình thường "

" Thôi được, nếu cảm thấy ngại thì sang kia nói " Chính Quốc dẫn đầu đi trước, Tiêu Tử Mễ lẽo đẽo theo sau.

Thái Hanh bên này lập tức đến chỗ bà ngoại.

" Con có cái này muốn gửi bà, một lát bọn con đi hãy mở ra xem nhé, bất kể là thứ gì cũng phải dùng nó, nếu không con sẽ buồn " Hắn nói xong liền nhét một cái bọc giấy vào trong tay bà.

" Gì thế? " Bà ngoại hỏi hắn.

" Bí mật, nói bây giờ chắc chắn bà sẽ chẳng chịu nhận "

" Hơn nữa bà cứ yên tâm... Ông nhất định sẽ trở về trong khoẻ mạnh " Thái Hanh khẳng định chắc nịch, muốn bà vơi bớt chút nghi ngờ.

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ