CHƯƠNG 88

19.9K 1.6K 341
                                    

Buổi tối, như đã hẹn từ trước, bọn họ cùng nhau tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ để mừng tốt nghiệp. Nơi bọn họ tới cũng là nơi Hứa Ninh và Đoàn Lăng không thể nào quên.

Ban đầu Chính Quốc rất tự giác không uống chút bia nào, bởi vì Thái Hanh từng dặn tửu lượng cậu rất kém không thể uống, khi say sẽ dễ khiến người khác nổi gian tà.

Vì thế Chính Quốc rất thành thực ngồi ăn và uống nước ngọt, lột vỏ tôm cho Thái Hanh, lâu lâu lại chen vào một câu.

Khi cậu còn đang híp mắt vui vẻ nhìn Đoàn Lăng và Thái Hanh tranh cãi về vấn đề gì đó, từ ngày yêu đương cùng Hứa Ninh, Đoàn Lăng đã bớt yên tĩnh hơn trước rồi. Bỗng nhiên trên má ướt lạnh, cậu chợt giật mình một cái, trông thấy Hứa Ninh áp ly bia lạnh ngắt vào má cậu.

" Cậu cũng uống đi nha, mấy lần rồi, không uống chính là không nể mặt! " Hứa Ninh nói chuyện đã có chút ngà ngà say.

Chính Quốc bối rối lại nhìn sang Thái Hanh hỏi ý kiến.

" Không sao, hôm nay cho cậu uống " Thái Hanh nói.

Chính Quốc sáng mắt, liền nhận lấy ly bia trên tay Hứa Ninh, rất có khí phách một hơi uống hết vào bụng!

Sở dĩ Thái Hanh yên tâm để cậu uống là vì ở đây ai cũng đã có đôi có cặp, lần trước lại chỉ có hắn và cậu nên vẫn đề phòng vạn nhất.

Được một lúc cả bốn đều say khướt, ăn nói có chút không còn rõ ràng. Nhưng vì say như nhau nên họ có sức mạnh nghe vẫn hiểu.

Ba người kia đã gục lên gục xuống, chỉ có Chính Quốc rất bé ngoan hai tay chống cằm ngồi đúng một tư thế, nhưng mặt cậu đã đỏ lừ, đầu óc cũng choáng váng, có điều khi say vẫn rất quy củ.

" Haha, kể cho cậu nghe một chuyện, lần đầu gặp cậu... " Hứa Ninh bỗng nhiên cười khằng khặc nói với Chính Quốc.

" Cậu ta rất rất ghét cậu " Nói xong liền chỉ sang Thái Hanh.

Thái Hanh bị điểm mặt chỉ tên, dù say cũng chột dạ.

" Thế mà.. thế mà hắn lại mê cậu như điếu đổ, rõ ràng là nghiệp quật " Hứa Ninh lại cười.

" Chuyện đó có là gì chứ, cậu ta còn khăng khăng mình là thẳng nam, haha, còn nói Chính Quốc vừa gặp hắn đã yêu " Đoàn Lăng phụ hoạ thêm.

Chính Quốc liếc mắt nhìn Thái Hanh, đã thấy hắn nghiến răng.

Như nào lại thành vạch trần hắn.

" Này... sự kiện rớt nước nhớ không? " Hứa Ninh nói.

" Tất nhiên, cái gì mà thần nước kích động, nụ hôn ngây ngô.. " Đoàn Lăng mơ màng cười nói.

Chính Quốc lại càng thêm ngơ ngác.

" Để tôi kể cậu nghe, rất là buồn cười " Hứa Ninh sáp lại gần Chính Quốc, một bộ tám chuyện, rất có phong thái ngày hôm nay không phanh phui hết quá khứ trẻ trâu của Thái Hanh là không về nhà!

Nhưng Thái Hanh nào cho y cái cơ hội đó, dù say cũng rất đề cao phòng bị, vội nhét một miếng chanh vào miệng y, lập tức bế Chính Quốc ngơ ngác ra khỏi đó, trên đường tháo chạy suýt té mấy bận.

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ