CHƯƠNG 43

33.6K 2.5K 1.3K
                                    

" Cậu chuyển tới đây ở với tôi đi " Thái Hanh ngồi trên ghế, chống tay lên đầu nhìn cậu nói.

" Sao không phải cậu chuyển về? " Chính Quốc lập tức trả lời.

Thái Hanh không ngờ Chính Quốc lại còn đớp hắn một câu gọn lẹ như thế.

" Tôi không đồng ý thì sao? " Thái Hanh nhíu mày không vui.

" Thế tớ sẽ chịu khó mỗi ngày sang gặp cậu " Chính Quốc nói.

Thái Hanh khó tránh khỏi nổi giận, cậu đây mới qua một ngày đã muốn tạo phản đúng không?

" Tôi trở về đó cũng được, Kiều Tư Tư sẽ lại tới tìm tôi " Thái Hanh không nhìn Chính Quốc, bâng quơ nói.

Quả nhiên thành công khiến Chính Quốc bất an, cậu lập tức từ trên giường đứng phắc dậy.

" Tớ hứa sẽ thường xuyên tới thăm cậu mà "

" Thôi, cực cho cậu, để Tư Tư kèm tôi cũng được " Thái Hanh thấu hiểu nói.

" Không cực " Chính Quốc nghe hắn thốt hai tiếng Tư Tư ngọt sớt, trong lòng càng thêm hoảng hốt.

" Cậu chỉ có một là chuyển tới đây, hai là tôi cùng Kiều Tư Tư học " Thái Hanh thôi đùa giỡn, trực tiếp vào thẳng vấn đề.

" Đương nhiên là tớ sẽ chuyển tới đây " Chính Quốc trả lời cực kì nhanh lẹ.

Thái Hanh nghe câu này liền lọt tai, mãn nguyện phì cười.

" Thế tiếp theo sẽ làm gì nhỉ? " Thái Hanh nâng mắt nói.

Chính Quốc lập tức mở cửa chạy đi.

Làm gì á? Đương nhiên là dọn đồ rồi.

Vì thế chiều hôm đó Hứa Ninh và Đoàn Lăng đi học trở về, trông thấy cả phòng vắng tanh.

...

" Cậu rốt cuộc thích tôi bao nhiêu? Tới mức xa tôi không được thế hả? " Thái Hanh tay chống cằm cười mỉm nhìn Chính Quốc đang cúi đầu nghiên cứu cách giải bài tập.

Chính Quốc thầm nghĩ rốt cuộc là tôi tự nguyện hay bị ép buộc? Cậu đúng là vô lí đùng đùng mà.

Chính Quốc ban đầu muốn kèm hắn học, không hề có ý định sẽ chuyển phòng. Lúc sau bị bắt phải chọn giữa việc chuyển phòng sẽ được kèm hắn và ở lại phòng cũ nhìn hắn cùng Kiều Tư Tư thân thiết!

" Học với cậu tôi không tập trung được, Kiều Tư Tư vẫn tốt hơn nhiều " Thái Hanh nằm dài ra bàn chăm chú nhìn tiểu quê mùa nhà mình.

Chính Quốc tay cầm bút đang viết dở đột nhiên khựng lại.

" Cậu chán ghét tớ? " Mặt Chính Quốc méo mó nhìn hắn, bộ dạng đầy uỷ khuất.

Đậu má làm gì có?

Tôi chính là vì ngắm cậu tới mức không thể tập trung được đó!

" Tiếp tục đi " Thái Hanh không khỏi mềm lòng, liền thẳng lưng cố gắng nghiêm túc.

Nhưng mà Chính Quốc dường như vẫn còn dỗi lắm.

Thái Hanh cảm tưởng như giây sau gia hoả này có thể rơi nước mắt không chừng!

" Được rồi được rồi, không có chán ghét cậu... " Hắn líu ríu trấn an, dường như cảm thấy chưa đủ, rướn người sang hôn một cái lên má Chính Quốc.

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ