CHƯƠNG 69

24.4K 2K 286
                                    

Chính Quốc khựng lại giây lát, cúi đầu ngẫm nghĩ.

Chuyện này không khi nào Chính Quốc không nghĩ đến, bọn họ chỉ biết cho nay mai, nào tính tới chuyện xa xôi như thế, Chính Quốc cũng không dám hứa hẹn gì cho tương lai, sợ Thái Hanh không có ý muốn cùng cậu mãi mãi, Chính Quốc không dám mong xa vời.

Thái Hanh còn cả tương lai phía trước, đâu thể từ bỏ chỉ vì cậu.

Nhưng mà chuyện chia tay Chính Quốc cũng chưa từng nghĩ tới.

Thái Hanh vờ làm bài, lâu lâu trộm liếc nhìn xem biểu tình của Chính Quốc.

Thực ra nghe cậu một hai muốn hắn lo tốt tương lai cho bản thân, hắn nửa vui vẻ nửa tức giận.

Chính Quốc đang lo cho hắn đương nhiên hắn vui, nhưng liệu cậu có biết nếu hắn theo tốt ngành của mình thì hai người ở tương lai lại chả có kết cục tới đâu.

Hắn và cậu cách xa nhau như thế, còn có thể bên nhau sao?

Thái Hanh tình nguyện từ bỏ tiền đồ xán lạn sau này của mình theo cậu.

Bởi vì so với công việc ổn định, Chính Quốc trong lòng hắn vẫn hơn.

Tuy rằng đã quyết định, ngoài mặt vẫn muốn Chính Quốc uỷ khuất một chút.

Ai bảo không cho tôi hôn!

Thái Hanh vẫn tiếp tục làm bài, Chính Quốc cúi mặt mím môi, bất động một lúc lâu như thế, cuối cùng đứng dậy.

" Hôm nay tới đây thôi, không học nữa "

Nói xong mở cửa rời đi.

Đến khi Chính Quốc trở về, trong phòng chỉ còn mình Thái Hanh, cậu đặt đồ ăn tối trên bàn, gọi Thái Hanh tới ăn.

Hắn liền tắt điện thoại leo xuống ăn, mọi chuyện diễn ra vô cùng bình thường, nhưng lại đến lượt hắn giả vờ cao ngạo không thèm ôm hôn Chính Quốc nữa.

Đến giờ lại đi ngủ, Chính Quốc quay mặt vào trong tường, tròn mắt không thể ngủ được.

Một tiếng sau Chính Quốc vẫn chưa ngủ, Thái Hanh có vẻ như đã chìm vào mộng đẹp.

Chính Quốc ngồi dậy ôm gối dựa vào tường, mờ mờ ảo ảo của bóng đêm mà nhìn gò má của Thái Hanh, lòng buồn bã.

Tháng ngày ở cũng hắn đã quen, đùng một cái lại khiến cậu phải suy nghĩ dến việc chia xa.

Bọn họ rõ ràng không cùng đường.

Chính Quốc luôn muốn hoàn thành tốt việc học để về quê, bây giờ lại mong thời gian trôi chậm lại, cho cậu được thêm thời gian nữa để bên cạnh Thái Hanh.

Chính Quốc nhìn hắn mím môi.

Cậu không muốn chia tay.

Thái Hanh mắt nhắm mắt mở nãy giờ, cuối cùng cũng không giả vờ được nữa liền tỉnh dậy, đối diện với gương mặt kinh ngạc của Chính Quốc.

" Đang nghĩ gì? " Thái Hanh vươn tay vuốt ve má cậu.

" Tớ... Tớ nghĩ là... "

" Ừ...? "

《 TaeKook - Hoàn 》Mặn Mặn Ngọt Ngọt! - HENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ